Từ Ân cảm thấy bản thân càng lúc càng vi diệu, vì sao chỉ trong thời gian ngắn ngủi như vậy sức khỏe lại có thể suy yếu một cách rõ rệt, còn có, cả tinh thần cô cũng vô cùng yếu nhược.
Hệ thống cũng cảm thấy có chút không ổn, rõ ràng nó cảm nhận được sự khác lạ trong tiểu thế giới lần này nhưng kiểm tra thế nào cũng không ra, chỉ có thể đem nghi hoặc này giấu vào một góc chờ xem xét tình hình.
Sau khi hệ thống nâng cấp bản cập nhật mới đã bắt đầu hình thành dáng hình, thậm chí còn có thể biến thân đi theo chủ nhân, chỉ là thời gian biến thân này mới xảy ra gần đây, dáng vẻ cũng không được quá phức tạp.
Từ Ân nhìn ngọc bội xanh lục còn đang phát quang trong tay mình.
Nhân khí không tồi.
Còn có thể theo miêu tả của cô biến thành dáng vẻ này.
Là ngọc bội năm đó theo chân Thương Lãm La đến Việt Quân quốc sau đó nàng trao lại cho tiểu công chúa ngày chào đời.
Giữa Thương Lãm La và Bắc Chiến Dã có bài xích, là đến từ đứa trẻ chẳng may mắn qua đời vào gần ba năm trước. Lúc đầu khi thái y bắt mạch, là long phượng song hài tử, chỉ là sức mạnh của Thương Lãm La không tốt, lúc hạ sinh xong tiểu công chúa, đến lượt hoàng tử thì thai đã chết yểu ngay sau sinh. Còn lão nhân khi trước bói thai tượng may mắn lại biến thành oán khí của người mẹ quá mạnh áp đi sinh khí của tiểu hoàng tử, bài xích cũng từ đây xuất hiện.
\[Chủ nhân, hệ thống cảm thấy có chút bất ổn ở tiểu thế giới này nhưng lại không điều tra ra được gì, có phải ta đã sắp hư rồi không?\]
Từ Ân còn không biết một cái ngọc bội khi nhăn nhó thì là bộ dạng gì, bây giờ thì thấy rồi!
“ Đừng nhăn nhó nữa, khó coi chết đi được. ”
\[...\] Người an ủi ta một chút sẽ chết người sao? Sẽ mất miếng thịt nào sao?
Từ Ân: ...
Lại còn trách ta không khen ngươi à?
Cạch một tiếng, cánh cửa bên ngoài nhẹ nhàng bị người đẩy ra, Dương Tịnh Dĩnh từ bên ngoài bước vào, trên vạt áo còn vương ít nước mưa.
“ Chủ tử, Đồng Liên cô cô đang ở bên ngoài chờ người, còn mang theo rất nhiều đồ. ”
Từ Ân đưa tay che mặt ngọc bội, cầm theo nó chầm chậm đứng dậy, dáng vẻ có mấy phần khó nhọc. Dương Tịnh Dĩnh nàng còn đang đứng bên kia đã lập tức đi đến bên cạnh đỡ người.
Lúc ngọc bội hệ thống biến thân đã nắm trong tay, Từ Ân còn cố tình để cho đuôi sợi ngọc bội rơi ra bên ngoài, chỉ cần để ý kỹ đều sẽ nhìn được ký hiệu đường thêu bên trên sợi đuôi đỏ quen mắt.
Đồng Liên đứng bên ngoài mang theo mấy cung nhân kính cẩn vô cùng, lúc thầy người ra còn theo phép hành lễ: “ Trung cung nương nương. ”
Môi anh