“ Thái hậu khẩu dụ: Lâm phi không chu toàn mọi sự trong hậu cung hợp lý dẫn đến xích mích trong hậu cung, đối với vị trí trên còn chưa đủ thành kính, không đủ tuệ hiền để giữ vị trí quý phi, giáng xuống chức vị Phi, thu lại sách bảo, từ sau lễ Thưởng Thất Lâm phi sẽ ở lại tẩm cung tự hối lỗi một tháng, người không được phép miễn đến làm phiền, khâm thưởng! ”
Lời lẽ đổ xuống như sét đánh ngang tai, Lâm Thời Nhan rõ ràng không dám tin vào lời của chính tai mình, đôi mắt mở to đã đong đầy uất hận, thậm chí giọng nói còn mang theo kiên cường khôn cùng: “ Bổn cung không phục! Từ ngày nhận sách bảo từ hoàng thượng, bổn cung chưa từng lơ là cũng chưa từng để cho hậu cung xảy ra chuyện lớn khó cứu chữa, dựa vào đâu giáng bổn cung xuống phi vị? Bổn cung không phục, ta là quý phi do hoàng thượng thân phong! ”
Lâm Thời Nhan đã muốn đứng dậy nhưng bị Đồng Liên cúi người, mặt đối mặt. Nụ cười trên môi Đồng Liên đã tỏ rõ thái độ lần này thay thái hậu, đến một chút khiêm nhường cũng không có, còn không lưu tình để lại cho Lâm Thời Nhan một chút mặt mũi: “ Thái hậu là hoàng ngạch nương của hoàng thượng, ở đâu đến một phi tần nhỏ nhoi dám lên tiếng quở trách? Lâm phi đừng quên thân phận của chính mình, còn có, chuyện này thái hậu đã sớm thương lượng với hoàng thượng, nếu Lâm phi muốn có thể đến Càn Long điện náo loạn một trận. Như nô tỳ vẫn khuyên người nên sớm thu lại tâm tư của mình đi. ”
“ Lễ Thưởng Thất đã sắp tới, vì Lâm phi không đủ sức lo toan nên thái hậu đã đem chuyện này đưa cho Thư phi, Lâm phi hãy cứ tĩnh dưỡng tâm tình cho tốt, tránh để cảm mạo hay phong hàn gặp ảo giác gì đó, động đến long nhan không vui thì người có mấy cái mạng cũng không bù vào được đâu. ”
Đồng Liên di dời ánh mắt đến mấy tỳ nữ đi theo phía sau, đến một ánh mắt cũng không buồn động đến chỗ Lâm Thời Nhan, lớn giọng: “ Các ngươi mau vào thu dọn những đồ ta liệt kê, để cho Lâm phi có không gian tu tính cho tốt. Cả những y phục hí kịch cũng đem cả đi. Đốt hết những y phục đó. ”
Y phục hí kịch.
Bốn chữ chạy thẳng vào đại não làm thức tỉnh ý thức của Lâm Thời Nhan, nàng ta trợn lớn mắt, không màng bản thân muốn lao đến chỗ Đồng Liên, xong lại bị Lương Thanh giữ lại.
Người của Đồng Liên hành động rất nhanh, vừa vào trong đã đem ra một rương lớn, lúc mở ra bên trong toàn là những kim phục quý báu, có loại dệt từ những loại vải cống phẩm một năm cả hoàng cung cũng chỉ có được ba xấp.
“