Edit: KimThẩm bá nói: “Thiếu gia, nếu đã như vậy thì không thể giữ Đồng Kiều ở lại đây được nữa, ta phải mang hắn về điều dưỡng cơ thể.
”Lấy tình huống bây giờ của Đồng Kiều, đến bản thân mình còn không tự chăm sóc được, cũng không thể chăm sóc tốt cho thiếu gia được.
Tiêu Cảnh Dương không chút suy nghĩ mà gật đầu đồng ý với Thẩm bá, “Được, mang hắn về đi, cho hắn chút tiền bồi bổ thân thể.
”Thẩm bá vuốt râu cười tủm tỉm, không nhịn được mà nhắc nhở một câu: “Đồng Kiều hái hoa dại, có lẽ là vì muốn lấy lòng Giang cô nương.
”“Tặng hoa cho Giang Nhạc An?” Tiêu Cảnh Dương cảm thấy khó chịu, một thiếu niên thì chưa biết che giấu cảm xúc của mình, “Chẳng lẽ là vì thấy ta tặng hoa, cho nên hắn tự chủ động tặng hoa để lấy lòng ta?”“Thiếu gia, người tặng hoa cho Giang cô nương sao?” Thẩm Bá bứt râu, hắn nhìn trên môi tiểu Thế tử đã bắt đầu mọc một chòm râu, lúc này chính là lúc cảm thấy hứng thú với nữ nhân.
Chẳng lẽ, tiểu chủ tử đối với Giang cô nương…Móng vuốt của Thẩm Bá tê rần, nếu Thể tử bị một thôn nữ câu tâm, chỉ sợ Vương gia sẽ không vui, có khi còn trách tội đến hắn.
Nhưng Thẩm Bá lại không thể mở miệng hỏi, có những chuyện không thể làm rõ.
Thẩm bá hỏi: “Gần đây Thế tử ăn uống thế nào?”“Cũng được, có thể ăn được một ít.
” Ước chừng là vì mỗi ngày bận rộn chạy nhảy khắp nơi, cho nên có cảm giác đói bụng, lượng cơm ăn được cũng lớn hơn trước.
Thẩm bá lại hỏi: “Thiếu gia vẫn chỉ có thể ăn được đồ ăn do Giang cô nương làm, hay là cũng có thể ăn được đồ ăn khác?”Tiêu Cảnh Dương do dự: “Chắc là có thể.
”Thẩm bá không chút dấu vết nói: “Vậy thiếu gia cùng ta đi lên trấn nghiệm chứng một chút, xem xem có thể ăn được đồ ăn do người khác làm hay không?”“Cái này…” Trong tiềm thức Tiêu Cảnh Dương rất không muốn đi, sự chần chờ của hắn đều bị Thẩm bá nhìn thấy, Thẩm bá chỉ nói: “Chỉ nghiệm chứng chừng hai ngày, nếu vẫn không được thì chúng ta lại quay lại đây.
”Lúc này Tiêu Cảnh Dương mới gật đầu, “Được.
”Vì thế, Tiêu Cảnh Dương cùng Thẩm bá mang theo Đồng Kiều còn đang mơ mơ màng màng rời đi rồi.
Trước khi đi Tiêu Cảnh Dương nói với Giang Nhạc An: “Ta phải lên trấn một thời gian.
”Giang Nhạc An gật đầu, “Vậy ngươi cứ đi đi.
”“Ta sẽ còn quay lại.
” Tiêu Cảnh Dương nói.
Giang Nhạc An sửng sốt một chút, sau đó cười nói: “Ta biết rồi.
”Tiêu Cảnh Dương đi rồi khiến bầu không khí Giang gia trầm hẳn xuống.
Lão Tiền thị không nhịn được mà hỏi: “Có phải thiếu gia tức giận rồi không?”Tức giận vì hạ nhân của mình bị rắn cắn.
Nghĩ đến khoảng thời gian thiếu gia ở lại trong nhà, Thẩm bá đưa đến rất nhiều đồ, Tiêu Cảnh Dương cũng không phải là người bủn xỉn, gà vịt thịt cá gì cũng giao cho Giang gia xử lý, có đồ ăn gì cũng chia cho Giang gia ăn cùng.
Bây giờ thiếu gia đi rồi, liền không có người đưa đồ đến đây nữa.
Giang Nhạc An nói: “Thiếu gia nói sẽ còn quay lại.
”Lúc này lão Tiền thị mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, ánh mắt nhìn Nam Chi tràn ngập chán ghét, “Đúng là đồ nghiệp chướng, ngươi đúng là không thể hòa thuận với người trong nhà được mà, cả ngày chỉ biết gây chuyện.
”Nội tổ mẫu lại nói ra những lời ác ý rồi, nhưng Nam Chi lại thực bình tĩnh, thực khoan dung mà nói: “Nội tổ mẫu, chuyện này không liên quan đến ta.
”Hệ thống ca ca nói con người ai cũng có nghiệp chướng, nếu có người mắng mỏ ngươi, chính là giúp ngươi tiêu trừ nghiệp chướng, còn đối phương lại là đang tự mình tạo thêm nghiệp, đem nghiệp chướng cắm sâu vào trong lòng.
Vì thế nên cảm ơn đối phương, vì đã đem phúc khí của mình tiêu trừ nghiệp chướng cho cô.
Nam Chi nghe xong cái hiểu cái không, nhưng lại hiểu rõ một điều, ngươi mắng ta thì có liên quan gì đến ta?Thoạt nhìn có chút tự lừa mình dối người.
Nhìn thấy đứa trẻ dám tranh luận, lão Tiền thị tức giận muốn chết, “Nếu không phải tại ngươi thì sao người ta có thể bị rắn cắn được, cũng sẽ không khiến thiếu gia tức giận mà liên lụy đến chúng ta.
”Nam Chi lắc đầu, “Nội tổ mẫu, là hắn muốn vào núi hái hoa tặng tiểu cô cô, hắn thích tiểu cô cô.
” Không liên quan đến ta.
Cũng đã nói có rắn rồi, nhưng hắn lại không nghe.
“Ngươi câm miệng, ngươi nói nhảm cái gì, có tin ta xé miệng ngươi ra không.
” Lão Tiền thị nghe được mấy lời