Edit: KimVạn Mộng Lâm nhanh chóng về nước, trực tiếp đến công ty của Hoắc Hạ Quân tìm người.
Hoắc Hạ Quân đã kết hôn, cũng lười gặp người phụ nữ kia, hắn tránh mặt đi, nếu bị quấn lấy thì rất phiền toái.
Vạn Mộng Lâm nói thẳng với lễ tân: “Tôi là mẹ của các con Hoắc tổng, cô cứ nói như vậy với hắn.
”Hả, con của Hoắc tổng?!Đây là ai vậy, không phải kẻ điên đấy chứ, vợ ông chủ cũng không phải là cô ta, còn có con?Có người không chút dấu vết mà nhìn về phía bụng Vạn Mộng Lâm.
Hoắc Hạ Quân nhận được điện thoại từ quầy lễ tân, sắc mặt đen lại, yêu cầu trợ lý thu xếp địa điểm gặp mặt.
Vạn Mộng Lâm ở trong phòng đứng ngồi không yên chờ Hoắc Hạ Quân, trong lòng cuồn cuộn cảm xúc.
“Cô trở về làm gì?” Vừa thấy mặt, Hoắc Hạ Quân liền lạnh mặt chất vấn.
Vạn Mộng Lâm cắn môi, nước mắt lưng tròng, oán hận nhìn người đàn ông, trong lòng có đủ loại cảm xúc, “Anh có cần phải kết hôn nhanh tới vậy không, có nghĩ đến cảm xúc của các con chút nào không?”“Lúc cô sinh con ra có suy nghĩ đến cảm xúc của tôi không? Khó chịu nhất đời này của tôi chính là có con với cô, bây giờ tôi còn không thể kết hôn sao, tôi không kết hôn chẳng lẽ tôi sẽ kết hôn với cô sao, cô nghĩ cũng thật đẹp.
” Hoắc Hạ Quân cười lạnh, “Nói đi, cô trở về làm gì?”Vạn Mộng Lâm như bị vạn tiễn xuyên tâm, cô không hiểu, không hiểu vì sao Hoắc Hạ Quân lại chán ghét mình như vậy.
Cô vất vả sinh con, sinh ra hai đứa con thông minh đáng yêu, ở trong lòng Hoắc Hạ Quân, cô lại đáng tội chết?Không cho cô chút sắc mặt tốt nào.
“Nếu anh đã không thèm để ý đến con nữa, vậy anh trả con lại cho tôi đi, tôi sẽ sống cùng các con, sẽ không làm phiền đến cuộc sống của các người.
”Vạn Mộng Lâm nói.
Vạn Mộng Lâm nói xong, nhìn Hoắc Hạ Quân, phát hiện Hoắc Hạ Quân thế mà lại do dự, hắn do dự?Hắn sẽ trả con cho cô sao?Hắn sẽ sao?Vốn dĩ còn cho rằng đây là một chuyện khó đạt được, đột nhiên lại đạt được dễ dàng như vậy, vốn dĩ nên vui vẻ, nhưng trong lòng Vạn Mộng Lâm lại cảm thấy trống rỗng, vô cùng trống rỗng.
Đồng thời cô cũng thầm hận, hận người đàn ông này quả nhiên là lãnh khốc vô tình, ngay cả con ruột cũng không thương, không muốn con nữa.
“Tôi có thể gặp con một lần được không?” Vạn Mộng Lâm hỏi.
Hoắc Hạ Quân do dự gật đầu, mang theo Vạn Mộng Lâm đến Hoắc gia, cửa vừa mở ra, liền nhìn thấy một người phụ nữ dịu dàng, đang kinh ngạc nhìn Hoắc Hạ Quân cùng Vạn Mộng Lâm, nhưng vẫn dịu dàng nói: “Anh về rồi, vị này là?”Nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp dịu dàng này, trong lòng Vạn Mộng Lâm đột nhiên dâng lên cảm giác thù hận cùng ghen tị khó tả, cô giành lời trước, giọng nói có chút bén nhọn: “Tôi là mẹ của các con.
”“Ồ.
” Người phụ nữ dịu dàng có chút kinh ngạc, sai người giúp việc đi gọi hai đứa trẻ xuống, còn chu đáo chuẩn bị trà bánh cho khách, giống như không để ý chút nào.
Ngược lại, Hoắc Hạ Quân ở một bên nhíu mày, nắm lấy tay người phụ nữ, kéo cô ngồi xuống, “Không cần vội.
”“Được.
” Người phụ nữ cười nhẹ, ngoan ngoãn ngồi bên cạnh Hoắc Hạ Quân.
Vạn Mộng Lâm nhìn một màn này, chỉ cảm thấy tim mình bị ngâm trong một bình dấm chua loét, chua đến mức tim đau nhói.
Làm thế nào có thể, làm thế nào có thể…Cha của các con cô, lại ở bên người khác, thành vợ chồng với người khác.
Trong lòng Vạn Mộng Lâm có một cảm giác mạnh mẽ, mạnh mẽ đến mức hận không thể đẩy người phụ nữ đang ngồi bên cạnh Hoắc Hạ Quân ra, nơi đó, vốn nên là chỗ ngồi của cô.
Phản bội cùng tuyệt vọng tràn ngập tâm trí Vạn Mộng Lâm.
“Mẹ…” Một giọng nói yếu ớt vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ ngổn ngang của Vạn Mộng Lâm, cô quay đầu lại, nhìn thấy một đứa trẻ gầy gò, đang nắm tay một bé gái.
“Nhĩ Nhĩ?” Vạn Mộng Lâm kinh hãi, “Sao con lại biến thành như vậy?”Cô không thể tin vào mắt mình, sao đứa con đáng yêu của cô lại trở nên gầy gò, âm u, giống như một ông già thế này, nhìn thế nào cũng không phải tiểu tinh linh đáng yêu trước đây.
“Mẹ, cuối cùng mẹ cũng đến rồi…” Vạn Nhĩ Nhĩ bổ nhào vào trong lòng mẹ, nhỏ giọng khóc thút thít.
Vạn Mộng Lâm dỗ đứa trẻ, giờ