Cả đời này của Kim Đản Đản chỉ sinh hai nữ nhi, nhưng không có sinh nhi tử.
Đế Bắc Minh yêu thương nàng, không muốn lại làm cho nàng nếm trải thống khổ sinh con.
Họ dạy dỗ hai nữ nhi hoạt bát đáng yêu còn muốn tinh nghịch hơn cả nhi tử.
Bốn mươi năm sau, hai người nắm chặt tay của nhau trước sau nhắm mắt, Hoa Bỉ Ngạn ở trước ngực Đế Bắc Minh hóa thành ánh sáng đỏ biến mất.
Kim Đản Đản về tới không gian khoa học viễn tưởng kia.
*
(phiên ngoại: Đế Bắc Minh)
Ngày đó trên triều đình, Cửu vương gia mặc một thân hồng y vỗ lồng ngực bổn vương, khuôn mặt háo sắc: “Nhiếp Chính vương, cơ ngực luyện không tồi nha ~ ”
Bổn vương bực bội đánh rơi tay của nàng, đối với nàng rất là chán ghét.
Một đại nam nhân lại mặc hồng y, còn là một đoạn tụ, quả thực là nổi sỉ nhục của hoàng tộc.
Loại bại hoại này nên làm cho nàng vĩnh viễn trở mình không được, bất quá trước khi chết lại làm cho nàng nếm thử tư vị làm nam nhân.
Vì vậy bổn vương đặc biệt săn sóc, cho cấp dưới đánh nàng ngất xỉu, tìm cô nương nặng khẩu vị cho nàng, làm cho nàng hưởng thụ.
Sau đó ta mang theo quan binh đi bắt nàng, rõ ràng nàng đổi cách ăn mặc thành nữ nhân, trên mặt hóa trang xấu xí khiến bổn vương chỉ muốn ói.
Ta giải nàng đi gặp hoàng thượng, không nghĩ tới nàng bại hoại thế này khiến hoàng thượng mặc dù thất vọng đối với nàng, cũng không có trọng phạt nàng.
Nàng vậy mà ăn gan hùm mật gấu, dám tóm tiểu đậu đậu trước ngực bổn vương.
Bổn vương tức quá, liền đưa tay tóm của nàng.
Không thể không nói, khụ, xúc cảm cũng không tệ lắm!
Vậy mà nàng vu bổn vương thích nam nhân, bổn vương tức giận cho thuộc hạ mang nàng đi hù dọa nàng.
Ngày đó, tâm thần bổn vương có chút không tập trung, không biết vì sao đã đến phá gian phòng này.
Nghe được đối thoại bên trong, bổn vương tức giận một cước đá văng cửa phòng, lại nhìn thấy mấy thuộc hạ này vậy mà động tay thật.
Lúc ấy không biết vì sao ta đặc biệt phẫn nộ, chỉ nghĩ làm thuộc hạ này biến mất, vì vậy ra tay với tốc độ nhanh nhất giải quyết bọn họ.
Nàng nhào vào trong ngực bổn vương khóc, bả vai gầy yếu như nữ nhân.
Trong đầu bổn vương chợt lóe lên tia chớp, nâng cằm của nàng lên, lại không nhìn thấy hầu kết.
Nàng mới mười lăm tuổi, nguyên nhân có lẽ là sinh ra trong lãnh cung, làm cho nàng phát d.ục có chút chậm, lớn tuổi thêm chút nữa không chừng hầu