Editor: Uyên
"Hôm nay mời mọi người tới đây, tôi cũng không muốn vòng vo với mọi người."
Vương Thành uống cạn ly rượu rồi đặt sang bên cạnh, chậc lưỡi, "Chắc các anh em đã thấy dạo gần đây tang thi ngày càng khó giải quyết, vật tư của chúng ta cũng ngày càng ít."
"Đúng vậy anh Thành, chuyện này là sao vậy? Đội chúng tôi bị thiệt hại rất nghiêm trọng, hoàn toàn không thể xử lý kịp."
"Đúng vậy!"
Các đội trưởng phía dưới đều sôi nổi lên tiếng, chỉ có Hàn Lâm Hạ vẫn không tỏ thái độ, chỉ là sắc mặt đã hơi âm trầm.
Vương Thành vẫn luôn chú ý đến hành động của hắn nên cũng có thể thấy được sự thay đổi của hắn, trong lòng hừ lạnh một tiếng, mặc kệ Hàn Lâm Hạ cao ngạo đến cỡ nào thì cũng phải kiếm ăn dưới tay gã.
"Điều tôi muốn nói hôm nay chính là vấn đề này, mọi người nếu đã chọn đầu nhập vào chỗ chúng tôi thì tất nhiên đều là anh em tốt, người một nhà, cho nên vì cuộc sống sau này của chúng ta, tôi đã dùng vật tư để mua tình báo của ông chủ Kim Bằng ở Thúy Lăng Loan."
Vương Thành hơi dừng lại cố ý khơi dậy sự hứng thú của đám người phía dưới, thấy bọn họ đều nhìn mình thì mới cau mày như nóng nảy lo lắng nói, "Tình hình không tốt lắm, dựa theo tình báo của ông chủ Kim Bằng thì những tang thi này đã có thể tiến hóa, bọn nó cũng sẽ có dị năng."
"Cái gì?!"
"Trời ơi!"
"Sao vậy được!"
Phía dưới đều hỗn loạn, Hàn Lâm Hạ nghiêng người nhìn Lê Tử Ngôn một cái, hai người nhìn nhau đều nhíu mày làm ra vẻ mặt sầu lo giống nhau.
"Nhưng mọi người đừng quá lo lắng, tốt xấu gì thì tôi cũng là người đứng đầu cả một căn cứ lớn, sẽ không để mọi người ngồi chờ chết đâu, hơn nữa tôi cũng tin mọi người sẽ nghĩ cách để căn cứ của chúng ta đi lên, tôi nói đúng không?"
"Đương nhiên rồi!"
"Ông chủ nói rất đúng!"
Dù là ở nơi nào thì cũng không thể thiếu người tâng bốc "cấp trên", huống chi bây giờ bản thân cũng không thể tự lo, không kiếm được cơm ăn, thay vì sĩ diện và nguyên tắc của mình mà cứng đối cứng thì không bằng làm người thức thời.
Vương Thành gật đầu rồi nâng cằm về hướng cố vấn ở bên cạnh bảo y chuyển tài liệu xuống.
"Hiện tại chúng tôi vẫn chưa tìm ra manh mối khác nhưng tôi không có ý định ăn không ngồi rồi, chúng tôi đã đặt ra một quy định, mỗi lần gặp phải tang thi có dị năng thì phải mang xác của nó về."
"Mang về? Tại sao?"
Người nói là Hàn Lâm Hạ, trong lòng hắn đã loáng thoáng đoán được tính toán trong lòng Vương Thành, nhưng hiện tại hắn phải che dấu thông tin mình biết, như vậy mới có thể khiến Vương Thành buông lỏng cảnh giác với bọn họ.
"Xác tang thi chỉ là một đống thịt thối, mang bọn nó về chỉ lãng phí không gian mà còn ảnh hưởng đến tâm trạng."
Quả nhiên nghe được câu hỏi của hắn trên mặt Vương Thành đã thoải mái hơn nhiều, uống một hớp rượu rồi làm bộ bất mãn nhìn về phía Hàn Lâm Hạ.
"Đội trưởng Hàn à, bây giờ chúng ta còn quan tâm cái gì là tâm trạng nữa, đương nhiên là vì muốn sống nên phải mang xác bọn nó về để tôi nghiên cứu chứ."
Mọi người đều chần chờ, xác tang thi có mùi hôi thối và mùi máu tươi rất dễ hấp dẫn bầy tang thi, mang xác tang thi đi lại trong thành phố thì không khác gì mang theo một quả bom hẹn giờ, càng tăng thêm xác suất nguy hiểm.
"Đương nhiên mọi người cứ làm theo khả năng của mình, tôi không ép, chẳng qua mọi người cũng biết trì hoãn càng lâu thì nguy hiểm cũng càng gần."
Vương Thành cười một tiếng, những đội trưởng phía dưới quả nhiên đều liên tục gật đầu đồng ý.
"Anh Thành nói rất đúng, chúng tôi sẽ vì căn cứ!"
Ngón tay Hàn Lâm Hạ gõ lên đầu gối, cúi đầu, trong ánh mắt hiện lên một tia trào phúng.
Đúng như hắn dự đoán, Vương Thành đã biết chuyện tang thi có thể nâng cấp, chẳng qua Vương Thành lại âm hiểm hơn hắn nghĩ. Gã chỉ nói tang thi có thể nâng cấp và có dị năng nhưng không nói về tinh thể, e là muốn lợi dụng tụi này gϊếŧ tang thi, sau đó