Editor: Uyên Uyên
"Anh, anh tan học chưa? Em đến đón anh."
"Xin lỗi, Diệc Triết, anh còn có chút chuyện cần xử lý, tạm thời chưa về được, em về nhà trước đi, không cần chờ anh."
"Có việc? Chuyện gì vậy, bao lâu mới kết thúc, anh ăn cơm chưa? Có cần em mang cho anh không?"
Hàn Diệc Triết đang vội vàng cầm ba lô đứng dậy liền dừng lại, ngồi xuống ghế trong phòng học, cẩn thận lắng nghe âm thanh truyền đến trong điện thoại.
"Chỉ là một vài chuyện nhỏ, không cần lo lắng, em về trước đi, nếu như anh về muộn, em cũng không cần chờ anh, tự mình ăn cơm trước là được rồi, anh cúp máy trước."
"Vậy được rồ, anh không cần vội, em đi mua đồ ăn."
Hàn Diệc Triết nhìn điện thoại đã cúp máy trong tay, bĩu môi, trong lòng có chút thất vọng, cảm xúc này cũng không kéo dài quá lâu.
Liếc nhìn thời gian, sau khi suy nghĩ, quyết định đi siêu thị gần đó mua đồ ăn, để chuẩn bị cho cuộc thi khiêu vũ quốc gia năm nay, Lê Tử Ngôn thường được gọi đến lớp học để luyện tập và diễn tập, mắt thường cũng có thể thấy được càng ngày càng gầy, Hàn Diệc Triết đau lòng nên muốn nấu canh gà cho Lê Tử Ngôn bổ dưỡng thân thể.
"Ba, con gửi ảnh cho ba, ba xem con gà này có được không?"
Hàn Diệc Triết mở hộp trò chuyện với ba mình, gửi qua một voice chat, cũng may bây giờ ba Hàn đã tan tầm, rất nhanh đã trả lời hắn.
Ba: Nếu hầm canh gà, con bên cạnh ngon hơn.
Con trai cả: Dạ được, cảm ơn ba.
Hai người đàn ông trao đổi tin nhắn rất ngắn gọn, Hàn Diệc Triết cầm một đống nguyên liệu đi về căn hộ, nhưng khi hắn mở cửa căn hộ, lại nhìn thấy đôi giày của Lê Tử Ngôn đặt ở cửa.
"Anh, anh về rồi sao?"
Hàn Diệc Triết vội vàng đặt đồ xuống, thay giày đi vào phòng ngủ, nhưng không có ai lên tiếng:
"Anh, là anh sao? Sao anh không trả lời em?"
Cửa phòng ngủ mở ra, bên trong lại trống trơn, nhưng phòng tắm ở trong phòng ngủ lại truyền đến tiếng nước chảy.
"Anh, anh đang tắm à?"
Hàn Diệc Triết đứng ở cửa, đặt tay lên cửa nhưng không mở, hắn không biết vì sao, hôm nay hắn hình như có chút kϊƈɦ động, chỉ là nghe tiếng Lê Tử Ngôn tắm rửa, tim đập nhanh đến không kiểm soát được.
Tiếng nước trong phòng tắm dừng lại, cửa bị mở ra, một người mặc quân phục của Hàn Diệc Triết bước ra, thân áo rộng rãi buông lỏng hai bên người cậu.
Ngay cả tay áo trêи bả vai cũng sắp trượt xuống, dưới thân cậu là một mảnh trần trụi, đôi chân dài lộ ra ngoài, áo trêи người chỉ vừa vặn che đi bộ phận bí mật.
"Anh..."
Ánh mắt Hàn Diệc Triết không biết nên nhìn vào đâu, cả khuôn mặt đều đỏ bừng, hô hấp trở nên dồn dập, hai tay nắm chặt ở hai bên người.
"Ha ha..."
Lê Tử Ngôn cười khúc khích, nâng hai tay ôm lấy cổ Hàn Diệc Triết:
"Diệc Triết, ôm anh qua kia được không?"
Đôi mắt Hàn Diệc Triết không ngừng chớp, hai tay nóng kinh người, hầu kết lăn lên xuống, tựa hồ tốn rất nhiều sức lực mới ôm Lê Tử Ngôn lên được:
"... A, được."
Hai người cùng nhau đi đến bên giường, Hàn Diệc Triết muốn đặt Lê Tử Ngôn lên, nhưng không ngờ đối phương lại kéo cổ tay hắn lại, để hắn ngồi dựa trêи đầu giường.
Lê Tử Ngôn cũng thuận thế xoay người, ngồi lên đùi Hàn Diệc Triết, sau đó vòng tay ôm cổ Hàn Diệc Triết, khiến mặt đối phương đối diện với xương quai xanh của mình.
"Anh...anh, đừng nghịch."
"Sao vậy? Diệc Triết...em không thích sao?"
"Không, không phải..."
Hai tay Hàn Diệc Triết siết chặt khăn trải giường dưới thân, cả người đều nóng rực.
Lê Tử Ngôn cúi đầu, nhìn bộ phận sinh ra biến hóa dưới thân mình, khẽ cười, duỗi tay đẩy Hàn Diệc Triết lên giường, ghé vào tai Hàn Diệc Triết:
"Em không muốn sao? Hay là...không được? Có muốn anh trai đến dạy em không...Hay em muốn xem video để học hỏi?"
Nói xong, Lê Tử Ngôn một tay vén quân phục trêи người mình lên, dùng miệng ngậm lấy, lộ ra thân thể trắng nõn mịn màng như em bé, mi mắt cậu khẽ cong lên, mỉm cười, vừa ngây thơ vừa câu dẫn.
Không ai có thể chịu được sự cám dỗ này, huống chi là nhìn người mình yêu làm chuyện này trêи người mình, lý trí và sự kiềm chế của Hàn Diệc Triết đã sớm bay đi, hắn lật người đè Lê Tử Ngôn xuống dưới thân, từ trán tới môi rơi xuống nụ hôn nóng bỏng triền miên......
Trận hỏa hoạn này kéo dài