"Khốn nạn!"
Dương Lệ Hoa nhìn thấy độ hot của Cận Diễm đang được tăng lên ở trên mạng, còn có sau khi các cư dân mạng biểu thị muốn làm Fans của anh, thì tức giận đến mức hất tung mọi đồ đạc ở trên bàn, leng ca leng keng rơi xuống rồi vỡ nát dưới sàn.
"Đi điều tra!" Phần thịt mỡ dư thừa trên mặt bà ta rung động dữ dội, tay vỗ liên tục lên mặt bàn, "Đi điều tra xem là người nào ở sau lưng giở trò, làm cho tổ chương trình tăng thêm nhiều cảnh quay như vậy cho Cận Diễm!"
"Dạ." Thư ký vội vàng lui xuống, không dám chạm vào cơn tức giận của bà chủ.
Sau khi ra khỏi, thư ký gặp phải Dụ Kiêu Dương đang chuẩn bị đi vào.
"Dụ ca, tạm thời anh đừng đi vào, hiện tại tâm tình của Dương tổng vô cùng kém." Thư ký có lòng tốt nhắc nhở.
Dụ Kiêu Dương lạnh lùng kéo khóe môi, để lộ một nụ cười nhè nhẹ, "Không sao."
Hắn đẩy cửa, còn chưa kịp bước vào, đã có một bình hoa bị vỡ ở ngay dưới chân hắn, "Cút ra ngoài, đừng làm phiền tôi!"
Dụ Kiêu Dương cũng là người đã nhìn qua sự đời, sắc mặt hắn vẫn không thay đổi mà bước qua các mảnh vỡ của cái bình hoa, đi tới gần Dương Lệ Hoa.
Dương Lệ Hoa ngồi trên ghế bà chủ quay lưng lại với hắn, tay của hắn liền lần mò theo bả vai bà ta, thuận thế giúp bà ta xoa bóp.
"Dương tổng, đừng tức giận, tức giận dễ sinh ra nếp nhăn, không tốt cho sức khỏe." Dụ Kiêu Dương dùng âm thanh dịu dàng nói.
"Tôi có thể không tức giận sao! Thằng khốn Cận Diễm kia không biết đã câu dẫn được ai, vậy mà lại có thể mua chuộc người trong tổ chương trình mà tôi sớm đã sắp xếp!
Không kể tới việc cho hắn thêm nhiều cảnh quay, mà còn được làm ra nhiều gói biểu cảm như vậy, những gói biểu cảm kia đều đã được lên hotsearch (danh sách tìm kiếm phổ biến) rồi!
Lực ảnh hưởng lớn như vậy, không ít người nông cạn nhìn thấy khuôn mặt kia của hắn đều nói thích hắn, tôn hắn lên làm thần tượng!
Vậy tôi chôn vùi hắn hai năm thì được cái gì? Chôn vùi nỗi cô đơn sao?"
Dương Lệ Hoa càng nói càng kích động, mắt cũng bị sự tức giận làm cho đỏ lên, hận không thể lập tức đem Cận Diễm ra đánh một trận mới có thể thoải mái.
"Dương tổng, tôi biết người phía sau Cận Diễm là ai." Dụ Kiêu Dương không nhanh không chậm nói.
Dương Lệ Hoa quay người lại, đôi mắt bé như hạt đậu xanh của bà nhìn vào hắn, "Thật sao? Là ai?"
Dụ Kiêu Dương nói: "Thẩm Mậu Tùng."
"Cái gì?" Dương Lệ Hoa kinh ngạc, "Thằng khốn kia vậy mà lại dụ dỗ được Thẩm Mậu Tùng?
Được, tôi nói vì sao năm xưa hắn thà chết cũng không theo tôi, thì ra hắn còn có một ngụm tốt này!
Mặt Dụ Kiêu Dương toát mồ hôi," Không phải không phải, Dương tổng hiểu lầm rồi! "
Dụ Kiêu Dương nói với Dương Lệ Hoa những thứ mà hắn nghe được từ miệng của Tân Hân Hinh, có liên quan tới việc Bạch Sương được Thẩm Mậu Tùng bao nuôi.
" Căn cứ vào sự quan sát của tôi, quan hệ giữa Cận Diễm và Thẩm Bạch Sương hình như không được bình thường.
Mặc dù bình thường bọn họ đều giữa khoảng cách an toàn, nhưng ánh mắt Cận Diễm nhìn Thẩm Bạch Sương không bình thường. "
Dương Lệ Hoa lại tức giận gần chết," Cho nên trước kia hắn không đồng ý ở bên tôi, bởi vì chê tôi già? Bây giờ được ở cùng con hồ ly tinh kia ngược lại rất vui vẻ! "
Dụ Kiêu Dương nói:" Cận Diễm cũng không phải đơn thuần chỉ muốn ở bên Thẩm Bạch Sương.
Hắn chắn chắn biết được sau lưng Thẩm Bạch Sương có cây đại thụ to lớn là Thẩm Mậu Tùng, cho nên mới bám vào người cô ta.
Ngài xem, không phải hắn đã moi ra được tài nguyên rồi sao, cứ theo chiều hướng này mà phát triển, hắn một lần nữa được nổi tiếng lại cũng chỉ là vấn đề thời gian. "
Ngọn lửa giận dữ đang cháy hừng hực trong người Dương Lệ Hoa, nhưng rất nhanh đã bị dật tắt.
Thẩm Mậu Tùng là người đứng đầu các xí nghiệp trong nước, mà bà ta chỉ có một công ty giải trí nhỏ bé, bà ta căn bản không có khả năng tranh chấp được với Thẩm Mậu Tùng.
Cận Diễm có thể vớ được Thẩm Mậu Tùng làm hậu đài, bà ta không thể mảy may động một tí tẹo nào lên người Cận Diễm.
" Dương tổng, tôi biết ngài đang lo lắng điều gì, tôi chỉ muốn nói, có đôi khi muốn giải quyết việc gì đó, không nhất thiết cứ phải giải quyết người đó. "Dụ Kiêu Dương cười rất nham hiểm.
Dương Lệ Hoa không hiểu," Ý của cậu là gì? "
Dụ Kiêu Dương nói:" Ý của tôi là, muốn áp chế Cận Diễm, vậy trước tiên phải hạ gục Thẩm Bạch Sương.
Nếu như Thẩm Bạch Sương mất đi Thẩm Mậu Tùng, vậy Cận Diễm không phải chỉ còn là con kiến, mặc cho ngài nhào nặn nghiền ép sao. "
Dụ Kiêu Dương kề vào bên tai Dương Lệ Hoa, nói ra kế hoạch của hắn.
Sự tức giận trên khuôn mặt của Dương Lệ Hoa dần dần được thay thế bằng sự vui mừng hớn hở.