Sự phát triển như vậy là điều mà Dụ Kiêu Dương và Tân Hân Hinh không hề nghĩ tới.
Cả hai người sững sờ nhìn vào điện thoại, một lúc lâu cũng không nghĩ đến mở miệng nói chuyện.
Vẫn là vì Dương Lệ Hoa gọi điện tới, sau khi Dụ Kiêu Dương nhận được một tràng mắng chửi nặng nề của bà ta, não của Dụ Kiêu Dương mới hoạt động linh hoạt trở lại.
Dụ Kiêu Dương nói: "Dương tổng, đây là chuyện tốt mà."
Dương Lệ Hoa tức giận đến bật cười: "Dụ Kiêu Dương đầu của cậu bị hồ đồ rồi hả?
Tôi tốn nhiều tiền như vậy để mời thủy quân tới bôi đen Thẩm Bạch Sương, kết quả không những không bôi đen được cô ta, ngược lại còn làm cho cô ta thu hút thêm được lượng Fans và lưu lượng nhiều như vậy, đây mà là chuyện tốt?
Chẳng khác nào nói tôi tốn tiền để tạo thế cho Thẩm Bạch Sương cả? Là tôi nâng Thẩm Bạch Sương lên đúng không?"
"Dương tổng, ngài đừng tức giận, nghe tôi nói."
Dụ Kiêu Dương một chút cũng không có vẻ tức giận, "Cái tài khoản 'Nhà họ Thẩm có một đứa con gái trưởng thành' kia chắc chắn có liên quan tới Thẩm Mậu Tùng.
Nhưng căn cứ vào ảnh chụp màn hình số dư tài khoản ngân hàng có thể biết, đó chắc chắn không phải là tài khoản của Thẩm Mậu Tùng, nếu không Weibo chính thức của ngân hàng nhà nước cũng sẽ không bình thản như thế.
Ngài cho rằng điều này nói lên cái gì?"
Dương Lệ Hoa sốt ruột nói: "Cậu đừng có mua tiếu tử cho tôi, có lời gì nhanh chóng nói, tôi đang bực mình đây!"
(Chú thích: Mua tiếu tử chỉ những người đang nói chuyện, kể chuyển đến thời điểm cay cấn, cao trào thì dừng lại)
Dụ Kiêu Dương cười, "Điều này chứng tỏ Thẩm Mậu Tùng không hề muốn quan hệ giữa ông ta và Thẩm Bạch Sương bị công khai, đây chính là nhược điểm mà chúng ta có thể nắm được."
Dương Lệ Hoa trầm mặc mấy giây, "Ý của cậu là.."
"Chúng ta không thể trực tiếp đối chọi với Thẩm Mậu Tùng được, cho nên tiếp theo đây chúng ta chỉ cần từ từ tiết lộ thông tin, Thẩm Bạch Sương được một người đàn ông già bao nuôi, nhưng tuyệt đối không được tiết lộ bất cứ thông tin nào liên quan đến Thẩm Mậu Tùng.
Về lâu về dài, Thẩm Mậu Tùng chắc chắn sẽ cảm thấy Thẩm Bạch Sương chính là một đống phiền phức, rồi sẽ vứt bỏ cô ta.
Như vậy, Cận Diễm sẽ không có Thẩm Mậu Tùng chống lưng ở phía sau Thẩm Bạch Sương chống cho nữa, vậy hắn không phải chỉ có thể mặc ngài kiểm soát sao?"
Lời nói của Dụ Kiêu Dương làm cho Dương Lệ Hoa cảm thấy rất thoải mái, "Được, vậy cứ theo như lời cậu nói mà làm. Bây giờ cậu đang ở đâu?"
Tân Hân Hinh vẫn luôn nghe lén cuộc nói chuyện của Dụ Kiêu Dương và Dương Lệ Hoa nghe thấy câu hỏi, ngón tay nhẹ nhàng lẻn vào trong chăn lần xuống dưới, ôm lấy Dụ Kiêu Dương.
Sau đó cả khuôn mặt đặc ý nhìn Dụ Kiêu Dương.
"..."
Vẻ mặt Dụ Kiêu Dương thay đổi, hắn nhăn mày trừng mắt với Tân Hân Hinh, đè lại cánh tay không an phận của cô ta.
"Tôi đang uống rượu ở bên ngoài, có mấy người bạn rủ tôi tụ tập." Hắn ta nói dối.
"Ồ, vậy cậu nghỉ ngơi sớm chút, ngày mai sau khi đến công ty thì tới phòng làm việc của tôi một chuyến."
Trong phòng làm việc của Dương Lệ Hoa có một gian phòng nhỏ, cách bố trì đồ đạc ở bên trong không khác gì với phòng ngủ.
Kêu Dụ Kiêu Dương tới phòng làm việc, hàm ý ở trong đó hắn hiểu rất rõ.
Ngắt điện thoại, Tân Hân Hinh hờn dỗi làm nũng, "Làm sao vậy, sao lại không cho người ta chạm vào anh."
"Anh đang nói chuyện điện thoại với bà chủ, nếu bị bà chủ biết được anh bây giờ đang làm gì sẽ có ảnh hưởng xấu." Dụ Kiêu Dương mặt không đổi sắc giải thích.
Quan hệ giữa hắn và Dương Lệ Hoa, Tân Hân Hinh không hề hay biết.
Tân Hân Hinh còn tưởng rằng quan hệ của bọn họ chỉ đơn thuần là quan hệ giữa sếp và nhân viên.
"Vậy thêm lần nữa!" Tân Hân Hinh nháy mắt với Dụ Kiêu Dương, hai người lại ôm nhau chui vào trong chăn.
* * *
Tong mấy vòng công diễn tiếp theo, lượng nhân khí của Bạch Sương càng ngày càng tăng cao.
Cho dù không tính đến sự ủng hộ của Thẩm Mậu Tùng dành cho cô, thì thứ tự xếp hạng của cô vẫn ổn định ở vị trí thứ nhất.
Bởi vì thực lực của cô thực sự quá mạnh đi!
Đưa mắt nhìn về những năm gần đây, từ khi trong nước bắt đầu sinh ra thể loại chương trình tuyển chọn như thế này, thì những mùa đầu tiên của mỗi chương trình đều có thể tuyển chọn được những nghệ sĩ thực sự có năng lực.
Những người nghệ sĩ này sau đó cũng đều phát triển khá tốt.
Nhưng tuyển chọn càng nhiều, thì những người được tuyển chọn càng ngày càng nhạt nhẽo bình thường, thời điểm bọn họ có mức độ danh tiếng cao nhất, trái lại lại là khoảng thời gian tham gia chương trình tuyển chọn.
Sự xuất hiện của Bạch Sương giống như thả kẹo nổ Popping vào trong nước vậy.
Mỗi lần cô biểu diễn trên sân khấu, đều mang lại cho người xem sự kích động bùng nổ của cảm giác vui vẻ và sảng khoái.
Người thì đẹp, giọng hát lại dễ nghe, nhảy cũng giỏi.
Người giống như vậy không được chào đón, không được yêu thích, thì còn có