Trong khoảng thời gian này, Thẩm Mậu Tùng cũng từ trong lời giới thiệu của trợ lý đặc biệt, dần dần biết tới người có tên là Cận Diễm này.
Bởi vì trong mỗi tập của <Động tâm 99 lần>, đều sẽ nhìn thấy cậu ta và Bạch Sương cùng ở trong một cảnh.
Mặc dù bọn họ không có hành động thân mật gì, biểu hiện cũng không có gì khác biệt với các thầy hướng dẫn và luyện tập sinh khác, nhưng người sáng suốt đều có thể nhìn thấy ánh mắt của Cận Diễm có chỗ không giống.
Nên Thẩm Mậu Tùng đã đặc biệt gọi trợ lý đặc biệt kêu người cắt cảnh Cận Diễm nhìn Bạch Sương, đưa cho Thẩm Mậu Tùng xem.
Ngay lúc đó Thẩm Mậu Tùng liền chỉ vào hình Cận Diễm mà đập bàn, nói, thằng nhóc Cận Diễm này dám nhớ nhung con gái của ông.
Sau đó Thậm Mậu Tùng liền cho người đi điều tra Cận Diễm, thăm dò ngọn ngành của Cận Diễm.
Nhưng trong nhiều năm qua Cận Diễm không hề có một vết nhơ nào, năng lực nghiệp vụ mạnh, gia thế sạch sẽ, cũng chưa từng làm ra chuyện không sạch sẽ gì.
Nếu như không phải bị Dương Lệ Hoa vô lý vùi lấp hai năm, thì cậu ta sớm đã vô cùng nổi tiếng trong giới giải trí rồi.
Dù trên miệng Thẩm Mậu Tùng không nói, nhưng trong lòng ông cũng dần dần sinh ra sự tán thưởng đối với Cận Diễm.
Nhưng ông một chút cũng không rõ trong lòng Bạch Sương suy nghĩ như thế nào, không biết Bạch Sương có cảm giác gì với Cận Diễm.
Bạch Sương không nhắc tới Cận Diễm, ông càng không chủ động nhắc tới.
Cho đến ngày hôm nay.
"Người nghệ sĩ lợi hại mà con nói, ba xem chương trình chắc ba cũng biết, chính là một trong số các thầy hướng dẫn của con, Cận Diễm." Bạch Sương một chút cũng không che giấu, trực tiếp nói ra.
Thậm Mậu Tùng gật gật đầu, giả vờ nghiêm mặt, "Đúng thật ba có biết Cận Diễm, nhưng Tiểu Sương, dựa vào những gì ba biết thì Cận Diễm đã ký với công ty giải trí khác rồi, tên là giải trí Tinh Diệu.
Lúc đó cậu ta đã ký hợp đồng 10 năm, bây giờ cũng đã qua 5 năm rồi, vẫn còn 5 năm nữa.
Cho dù ta ký được hợp đồng với cậu ấy, vậy ở phía bên Tinh Diệu cậu ta sẽ trở thành người vi phạm hợp đồng. Số tiền vi phạm hợp đồng ở bên Tinh Diệu là bao nhiêu, con có biết không?"
Bạch Sương sớm đã nghe ngóng hết rồi, cũng đã sắp xếp xong kết hoạch, "Ba, số tiền vi phạm hợp đồng của Tinh Diệu là 5 nghìn vạn, số tiền này con sẽ không để ba mất trắng.
Tới lúc đó Cận Diễm sẽ kiếm tiền cho công ty giải trí nhà chúng ta, đây chính là lợi nhuận.
Chờ nhóm nhạc nữ của con giải tán, con cũng sẽ ký hợp đồng với công ty giải trí nhà mình, kiếm tiền cho nhà mình.
Con đã nghĩ cả rồi, số tiền con kiếm được sẽ dùng để trả số nợ 5 nghìn vạn kia, trước khi con nghỉ hưu, có lẽ cũng không có vấn đề gì."
Nghe thấy những lời Bạch Sương nói, Thậm Mậu Tùng nhịn không được cười.
"Đứa trẻ ngốc, con cũng đã nói là công ty của chúng ta rồi, thì còn cần con trả nợ sao?"
Thẩm Mậu Tùng cười từ ái, "Tiểu Sương, tất cả mọi thứ ba làm đều là vì con, tất cả mọi tài sản của ba cũng đều là của con.
Nếu con đã muốn mở một công ty giải trí, thì ba sẽ mở.
Nếu con muốn ký hợp đồng với Cận Diễm, vậy ba sẽ ký.
Ba chỉ có một yêu cầu."
Bạch Sương chớp chớp đôi mắt phượng xinh đẹp của cô, "Yêu cầu gì vậy, ba."
Thẩm Mậu Tùng cưng chiều sờ đầu cô.
Nhìn khuôn mặt của cô có bảy phần giống với người vợ trước của ông, ánh mắt của Thẩm Mậu Tùng có chút run rẩy, trong lòng có một cảm giác sợ hãi và tự ti dần dần trỗi dậy.
"Ba hi vọng Tiểu Sương, đời này đừng rời xa ba."
Thẩm Mậu Tùng nhẹ nhàng ôm lấy Bạch Sương, chậm rãi nhắm mắt lại.
Năm xưa, vợ trước vì chê ông nghèo nên đã vứt bỏ ông, ruồng bỏ ông vì không có gì để hứa hẹn với bà, cho nên mới bỏ đi với người đàn ông khác.
Đã nhiều năm như vậy, cảnh tượng người vợ trước của ông hất tay ông để bỏ theo người đàn ông khác, vẫn luôn xuất hiện trong giấc mơ của ông giữa đêm, quấy nhiễu, tra tấn trái tim ông, làm ông không cách nào ngủ ngon giấc được.
Ông tự ti, ông sợ hãi.
Ông yêu người vợ trước sâu đậm đến vậy, bà đã bỏ ông mà đi.
Ông cũng vô cùng thương yêu con gái Tiểu Sương, ông rất sợ Tiểu Sương cũng giống như mẹ của cô vậy, vì chán ghét ông mà chạy trốn khỏi ông.
Ông liều mạng làm việc và đi xã giao, từ khi uống một chút rượu cũng nôn đến trời đất mịt mù, cho tới bây giờ nghìn chén không say, không ai biết được ông đã rơi bao nhiêu nước mắt trong nhà vệ sinh.
Thứ ông mong muốn không nhiều, ông chỉ muốn con gái mình ở bên cạnh ông.
Ông chỉ khao khát một phần tình thân vốn thuộc về ông.
"Ba, Tiểu Sương sẽ không rời xa ba." Bạch Sương vỗ về ông nói.
"Không được gả xa, không được vì chồng của con mà