Editor: Lạc Lạc Lạc Lạc
29/10/2021
* * *
Ngày thứ hai, khi Bạch Sương tới chỗ làm, cảm thấy ánh mắt của mọi người nhìn mình dường như có chút không được bình thường lắm.
Là kiểu muốn nhìn cô, nhưng lại sợ bị cô phát hiện bọn họ đang nhìn cô, lúc nhìn cô, lại có cảm giác rằng họ còn thì thà thì thầm với người đứng bên cạnh.
Bạch Sương đi tới vị trí chỗ làm của mình ngồi xuống, theo thói quen mà mở máy tính lên.
Rất nhanh cô đã nhìn thấy trong hộp email nội bộ công ty, có một email vẫn chưa đọc.
Sau khi mở ra xem, cô mới hiểu tại sao mọi người lại có thái độ như vậy đối với mình.
"Lâm Bạch Sương, Giản tổng gọi cô tới phòng làm việc một chuyến." Thư ký đi tới chuyển lời.
Bạch Sương đứng dậy rời khỏi vị trí của mình, vào phòng làm việc.
Cô vừa đi, những đồng nghiệp khác liền bắt đầu sôi nổi nghị luận.
"Mọi người nói xem, Giản tổng liệu có đuổi Lâm Bạch Sương ra khỏi công ty không?"
"Tôi cảm thấy sẽ không, dù gì thì trên người cô ta cũng có nhiều đơn hàng đến thế."
"Có nhiều đơn hàng thì làm sao? Cô có tin chỉ cần cái tin xấu này truyền ra ngoài, thì những lão đại kia cũng tuyệt đối sẽ không để Lâm Bạch Sương tiếp tục chế tạo nước hoa cho họ nữa không?"
"Cũng phải, thứ mà những lão đại kia xem trọng nhất còn không phải là danh tiếng sao, nếu như bọn họ biết được Lâm Bạch Sương là một người như vậy, chắn chắn sẽ không dùng cô ta nữa."
Trong phòng làm việc của tổng giám đốc, Giản Dật Mặc đang ngồi trên ghế ông chủ, quay tới quay lui không ngừng, rõ ràng là vô cùng bực bội.
"Lâm Bạch Sương, em có biết là ai ở sau lưng giở trò không?"
Bạch Sương nhàn nhạt đáp: "Có thể có tài khoản email nội bộ của công ty, mà lại không ở trong công ty, chỉ có một."
Giản Dật Mặc nhất thời sững ra, "Em đang nói Mặc Minh Huyền sao? Nhưng tại sao Mặc Minh Huyền lại biết chuyện đời tư của em?
Không đúng, những gì cô ta nói rốt cuộc có phải là thật không?"
Mặc Minh Huyền gửi email cho toàn thể người trong công ty một lá thư, trong thư nói Bạch Sương với người anh trai trong cùng một cuốn hộ khẩu với cô đang qua lại với nhau.
Loại quan hệ này của hai người là không đứng đắn, là dị thường, là biến thái.
Nếu như chỉ đơn thuần có văn tự, vậy có thể vẫn sẽ có người xem đó chỉ là một trò cười, hoặc là trò đùa ác ý.
Nhưng trong email lại có đính kèm thêm rất nhiều ảnh chụp.
Đều là những bức hình thân mật của Bạch Sương và Tần Vật.
Đây chính là bằng chứng thép.
"Cô ta nói không đúng." Bạch Sương không phản bác tính chân thật trong nội dung của email, chỉ phản đối một số quan điểm của Mặc Minh Huyền.
Ví dụ như, cô không cho rằng quan hệ của cô và Tần Vật là mối quan hệ không lành mạnh, dị thường, biến thái.
Về cơ bản bọn họ không có quan hệ huyết thống, là sau khi hai bên đều đã trưởng thành, ba mẹ của bọn họ mới tiến hành tái hôn.
Bọn họ đều có quyền lợi được lựa chọn tình cảm của mình.
Nhưng Giản Dật Mặc lại tưởng rằng cô đang phản bác tất cả những gì Mặc Minh Huyền nói.
Trong lòng hắn thở ra một hơi, an tâm.
Còn may, Lâm Bạch Sương và Tần Vật chỉ đơn thuần là quan hệ anh em, nếu không, muốn hắn tranh với Tần Vật, hắn thực sự không nắm chắc 100% phần thắng.
"Được, vậy chuyện này em đừng quản nữa, để tôi xử lý, em đi bận công việc của em đi." Giản Dật Mặc chỉnh đốn lại tâm tình, khí phách hiên ngang trở lại.
Mặc dù Bạch Sương cũng cảm thấy có chút kỳ lạ, nhưng nếu Giản Dật Mặc đã nói cô không cần quản rồi, vậy cô cũng không tự mình kiếm thêm phiền phức nữa.
Phương án chế tạo còn chưa viết xong nữa đấy.
Sau khi Bạch Sương từ trong phòng làm việc ra, cả một buổi sáng đều bình yên vô sự, còn vô cùng nghiêm túc mà viết phương án.
Điều này khiến cho người trong cả công ty đều đang lén lút nghị luận.
Gần tới giờ ăn trưa, bầu không khí yên lặng kì lạ này cuối cùng cũng bị phá vỡ.
Bởi vì mấy vị lão đại kia đã tới.
"Lâm Bạch Sương, sao cô còn ngồi ở đây? Chúng tôi muốn hủy hợp đồng với cô!"
"Công ty các người sao tới giờ vẫn chưa tống cổ cô ra khỏi công ty? Cô, người phụ nữ này đúng là làm bại hoại không khí xã hội!"
"Trên thế giới này đàn ông nhiều như vậy, sao cô đến cả anh trai mình cũng không bỏ qua chứ!"
Cho dù có Viên Thanh ngăn chặn, nhưng mấy lão đại kia vẫn tức giận đùng đùng mà nhục mạ Bạch Sương.
Giản Dật Mặc vội vã xông ra từ trong phòng làm việc, với một khuôn mặt tươi cười nói: "Các vị, có phải các vị đã hiểu lầm điều gì rồi không?"
"Chúng tôi còn hiểu lầm cái gì? Nếu nhưng không phải có người tốt bụng gửi email nội bộ công ty của các người cho chúng tôi, thì chúng tôi tới tận bây giờ vẫn còn bị các người che mắt đấy!
Chúng tôi muốn hủy hợp đồng với Lâm Bạch Sương, về vấn đề bồi thường, nể mặt Viên Thanh, miễn cũng được."
Email nội bộ?
Nghe thấy bốn từ này, sắc mặt Giản Dật Mặc biến đổi.
Từ tên email nội bộ cho thấy, cái