Đời này có lẽ Hà Vận Cẩm cũng không ngờ được bản thân sẽ gặp một người như thế này.
Mà cũng phải, người đó có năng lực như vậy thì cần gì đến sự che chở của cô chứ.
Cô nhìn Thẩm Miên trong thân xác của An Kỳ rồi tự hỏi không biết đời này loại người như thế nào mới áp chế được người trước mặt đó.
Buổi tối sau khi tất cả các bang phái đã yên vị đúng vị trí được sắp xếp trên thuyền thì cũng đến lúc hợp mặt.
Vì Đằng Huyền Minh Hội chỉ là bang nhỏ có sức ảnh hưởng tầm trung nên được xếp bàn ăn vị trí cũng khá xa vị trí chủ tọa.
Ở nơi này đến giai cấp và độ bành trướng cũng có phân biệt một cách vô cùng rõ rệt.
Thẩm Miên ngồi bên phải Hà Vận Cẩm chán nản chống cằm không biết đang suy nghĩ cái gì đó.
Mà thật ra cô chỉ đang nghĩ bao giờ con khỉ thối vô dụng mới cập nhật xong mà thôi.
Không có ai đấu khẩu cô cảm thấy thật buồn chán.
“Cô đang nghĩ cái gì vậy?” Hà Vận Cẩm đầy đề phòng hỏi.
Từ những việc người này gây ra cô đã bắt đầu có dự cảm phải đề phòng tất cả trong mọi tình huống để tránh cô ấy gây chuyện.
“Tất nhiên là không có ý tốt.
Cô ta đang nghĩ sẽ hủy hoại bang phái chúng ta ra sao.” Kỷ Hành thấy thái độ của Hà Vận Cẩm đối với An Kỳ liền không khỏi đâm chọt.
Thẩm Miên gõ gõ tay lên mặt bàn nhìn Kỷ Hành rồi nở nụ cười quỷ dị.
“Thiếu chủ, cậu thật hiểu ý tôi nha.”
Kỷ Hành nhìn nụ cười của Thẩm Miên liền lạnh cả sống lưng lập tức im miệng lại.
“Đừng đùa.
Cô không phải đã hứa với tôi cùng tôi thống nhất hắc đạo hay sao?” Hà Vận Cẩm nhanh chóng can ngăn.
Thẩm Miên nghe xong liền cau mày.
Cô có nói mấy lời này hả ta.
Cùng cô ta thống nhất hắc đạo.
Ai rảnh chứ.
Đừng có mà dại dột tin lời đùa cợt đó của cô được không.
“Không nhớ.
Không rảnh.
Không muốn.” Thẩm Miên liền trả lời ba không.
Hà Vận Cẩm: "..." Đột nhiên cô muốn đánh người ghê.
Kỷ Hành nhìn thái độ qua lại của hai người liền cau mày.
Từ bao giờ chỗ này lại không có tiếng nói của hắn như vậy.
Hắn ta dường như không thể xen vào chuyện của hai người họ.
Buổi tiệc bắt đầu các món ăn sơn hào hải vị được mang lên nhưng mọi người làm gì có hứng thú ăn chứ.
Tiệc mỗi năm một lần, ai cũng biết nó được mang đổi thành cống phẩm cho Tội Ngục.
Sau bữa ăn cũng chính là việc cống phẩm được mang lên và công bố bảng cống phẩm cho năm sau.
Nhưng bọn họ làm được gì ngoài ngồi nhìn thành quả một năm của mình vào tay người khác cứ.
Ở nơi này ai thắng làm vua mà.
Thẩm Miên ngồi nhìn bàn ăn liền chống cằm quan sát xung quanh.
Cô đột nhiên muốn đánh người ghê.
Ở nơi này tay chân của cô cứ có cảm giác muốn hỏi thăm người thế nào đó.
Đột nhiên trong tiềm thức của cô vang lên những âm thanh máy móc.
Thẩm Miên cau mày tỏ ra mất kiên nhẫn.
Cô có phải robot đâu mà cảm nhận ra cái quỷ này