Lúc Tô Kỷ Như tỉnh lại nâng mi mở mắt, thì giữa trán và sóng mũi liền truyền đến cảm giác ê buốt đau nhức khó tả.
Hễ thở mạnh liếc mắt là đau,nặng nề đưa tay xoa nhẹ lên mũi,xưng to u cục cả rồi.
Nhớ lại lúc ở phòng Hạ Hầu Khiêm,y thế nhưng thà chết cũng không đồng ý chạm vào nàng,cự tuyệt còn mắng chửi thậm tệ.
Nói nàng là loại k*ĩ nữ đê tiện thấp hèn,ngủ với nàng khiến y kinh tỡm buồn nôn.
Y sợ nàng làm bẩn thân thể y!! Tưởng lúc đặt tay lên mặt kia khiến nàng mừng rơn,âu yếm đâu chẳng thấy mà thay vào đó là cú đấm mạnh bạo như trời giáng khiến nàng ngất đi.
Nàng cứ ngỡ hạ thuốc thì sẽ thành công nhưng nào ngớ đến y sẽ cắt đùi mình để kháng thuốc như vậy.
Ngay cả khi nàng thoát y quyến rũ cũng không đả động được y,một cái liếc mắt cũng khinh thường cho nàng? mọi chuyện rốt cuộc là tại vì sao chứ? dược lực thuốc mạnh nàng đã tìm người thử qua,chẳng lẽ do nàng không đủ hấp dẫn? rõ ràng thân thể thiếu nữ trước nhô sau vễnh,eo thon da trắng lại xinh đẹp như nàng mà y chê sao?
Tô Kỷ Như nàng đường đường là danh viện bậc nhất Thượng Hải cũng chẳng phải ngoa,xét về dung mạo dáng người hay tài năng đều là thượng phẩm độc nhất vô nhị.
Mỹ nhân y không chịu lại đi hoan lạc với cái hạng đoạn tụ thấp kém kia?
Tức giận đến vò tóc hét lên nói "Hạ Hầu Khiêm tại sao anh lại ở bên nó? tại sao anh không chọn tôi? anh vì nó mà đánh tôi!!! Hạ Hầu Khiêm anh là hạng đàn ông vũ phu tệ bạc,tôi đã làm gì để anh kinh tỡm chứ hả? anh nói đi??"
"Một đứa con đơn giản như vậy anh cũng không đồng ý cho tôi? một cơ hội tử tế anh cũng không cho? Hạ Hầu Khiêm tôi căm ghét anh,tôi hận anh!!!! "
Tình đầu của nàng là anh,khiến nàng say đắm mê muội cũng là anh,vì anh mà làm rất nhiều thứ thậm chí hi sinh cả ước mơ múa ba lê mình muốn.
Chỉ vì anh thích nghe dương cầm!! cuộc đời của nàng vì nam nhân Hạ Hầu Khiêm này mà trở nên rối tung rối mù,tương lai thậm chí ngày càng hư vô mờ mịt.
Theo anh sang tận nước ngoài,ngày nào cũng cố xin giáo viên cho ra ngoài lúc giữa trưa chỉ để trộm nhìn anh tập huấn.
Nhìn thấy anh nàng liền vui vẻ,lúc ban đầu vốn dĩ chẳng vướng sâu như vậy,nhưng mẹ Hạ nhiều lần đề nghị anh đều giữ thái độ lạnh nhạt không lên tiếng.
Và điều đó khiến nàng ngộ nhận anh cũng không phải rất chán ghét mình,nàng tin tưởng chỉ cần chờ thì chắc chắn y sẽ rước nàng về nhà.
Mọi thứ đều rất hoàn hảo cho tới khi nó xuất hiện,tất cả là do nó!! là Bạch Á Đình cướp mất Hạ Hầu Khiêm của nàng,nếu như nó không xuất hiện y cũng sẽ không đánh nàng chửi nàng như vậy.
Y nhất định sẽ yêu nàng,sẽ cưới nàng làm vợ!! Tô Kỷ Như nàng có thể sinh con nối dõi cho anh còn nó thì sao? không!!! nó cả đời này vĩnh viễn cũng không làm được,đây có lẽ thứ duy nhất nàng hơn nó và cũng là lợi thế lớn nhất của nàng.
Nếu như nó không tồn tại Hạ Hầu Khiêm nhất định sẽ thuộc về nàng.
"Bạch Á Đình là mày ép tao!! cướp tất cả của tao!! mày dồn tao đến đường cùng!! là tại vì mày mà a Khiêm anh ấy bỏ rơi tao!! tại sao mày lại không đi chết đi!! mày đi chết đi!! Bạch Á Đình mày đi chết đi Aaaa!!!! " Tô Kỷ Như hai mắt điên cuồng nghiến răng hét lên hồi lâu.
"Hai người muốn yên bình hạnh phúc bên nhau, vậy còn tôi thì sao chứ? Hạ Hầu Khiêm tôi yêu anh đến điên dại! tôi! tôi tuyệt đối không cho phép bất cứ ai chạm vào anh!!! thứ tao không có được mày cũng đừng hòng độc hưởng, Hạ Hầu Khiêm,nếu như anh bất nhân thì đừng trách tôi bất nghĩa!!! tôi muốn hai người vĩnh viễn xa nhau!! muốn hai người nếm trãi tư vị mất người mình yêu nó như thế nào,Hạ Hầu Khiêm!! Bạch Á Đình!! tôi hận!!! tôi hận hai người!!! "
"Tôi muốn hai người sống không yên ổn hahaha! "
Tô Kỷ Như xiết chặt hai tay mà oán độc gào lên, hận ý điên cuồng dần chiếm lấy tâm trí nàng ta, lần này đã là hoàn toàn cùng y trở mặt,trước khi thực hiện nàng đã tính rồi.
Được ăn cả,ngã về không,lần thất bại hôm nay gần như đã xác định được rằng y hoàn toàn ghét bỏ nàng.
Trái tim y thuộc về thằng hồ ly tinh kia,mà nàng ngoại trừ được mẹ ủng hộ ra thì một chút vốn liếng lợi thế cũng không có.
Nàng muốn giết chết Bạch Á Đình,muốn chia rẽ hai người,muốn hai người vĩnh viễn không thể đến với nhau.
Nàng muốn Hạ Hầu Khiêm sống cô độc hết quảng đời còn lại! thứ nàng không lấy được thì không một ai có đủ tư cách sỡ hữu nó.
Hạ Hầu Khiêm y không ngủ với nàng thì có thể tìm ai làm giải dược chứ? là tên đoạn tụ họ Bạch kia? Tô Kỷ Như đầu óc xoay chuyển hoảng loạn nghĩ,người tính kế là mình sai kẻ có lợi tại sao lại là nó chứ? nàng không cam tâm!!
Tô Kỷ Như đứng dậy vào phòng tắm cho khách chỉnh trang và dặm thêm một lớp phấn dầy,thoa son làm tóc như cũ.
Khôi phục lại phần nào dáng vẻ yểu điệu trước kia,song xuôi mới an tâm ung dung mở cửa xuống lầu,lúc từ phòng khách đi ngang qua căn phòng của Hạ Hầu Khiêm mà nổi lên một cổ chua sót,đau buồn uất nghẹn khó chịu vô cùng.
Vừa xuống lầu đã thấy một tá quân đội hơn mười người đứng đợi sẵn,sau lưng ai nấy đều đeo một khẩu súng ống dài đen ngòm,xếp thành hai hàng dài đối diện nhau.
Ở giữa là vị phó quan thân cận của Hạ Hầu Khiêm,người này nàng và hắn cũng coi như quen biết!
Thế nhưng hắn ở đây làm gì?
Lý Khắc tao nhã ung dung nhìn nàng ta cười hoà ái nói "Tô tiểu thư cô đã dậy rồi!"
Nếu như không phải biết rõ tính hắn lãnh đạm giống với y,thì nghe ngữ điệu của hắn nàng thực sự ngi ngờ rằng bộ hai người quen thân lắm sao??
Tâm tình nàng đương lúc bực bội nghe hắn tra hỏi liền tức giận phát cáu quát"Làm sao? tôi đi đâu phải báo cáo với anh à? anh là cái thá gì chứ? hả?"
Bộ dáng hung hăng mắng chửi của nàng ta vẫn không làm Lý Khắc lung lay nữa phần,khuôn mặt vẫn ngập tràn ý cười như cũ mà nhẹ giọng hỏi " Thiếu Soái có lệnh hồi tống Tô tiểu thư đi hắc lao tham quan một chuyến!"
"Anh nói cái gì? Hạ Hầu Khiêm muốn giam tôi vào hắc lao?" Tô Kỷ Như không khỏi ngây người ngạc nhiên hỏi.
"Không,cô nói sai rồi,Thiếu soái chỉ muốn đưa cô tạm thời đi tham quan vài ngày chứ không phải giam giữ,Tô tiểu thư tôi khuyên cô đừng buông lời vấy bẩn trong sạch của Thiếu Soái.
" Lý Khắc chớp mắt mà bình đạm trở lời.
"Ha trong sạch? tôi nói sai sao? có gì khác nhau đâu chứ? hắc lao là ngục tù giam giữ phạm nhân thì có cái gì mà tham quan hả? cái cớ vụng về này mà anh cũng nói ra được sao?" Tô Kỷ Như tức giận đến cả người run rẫy,trợn trắng mắt nhìn thẳng vào mặt Lý Khắc hung hăng chất vấn "Sao? còn không tránh đường cho bổn tiểu thư đi?"
"Không được,Thiếu soái có