[ Đinh! truyền tải kí ức nhân vật hoàn tất]
Đạo thanh âm lạnh băng của hệ thống vừa dứt, tức thì một cổ đau đớn tê buốt xuyên nhập não hãi Mễ Lạc Tranh,nhưng chỉ qua vài giây đã biến mất giống như chưa từng xuất hiện vậy.
*Nơi này là Sùng Vũ đại lục được chia làm tứ đại trọng vực,Nam vực,Bắc vực,Tây vực và Đông Vực.
Nam chủ tên Cố Tần Đình một mực đi theo con đường bị dè bỉu khinh khi mà dần dần trở nên hắc hoá,bị người mình tin tưởng và yêu thương nhất phản bội khiến y thân bại danh liệt,bị tất cả danh môn chính phái đòi lên tiếmg liên minh chu diệt.
Bản thân y vốn là mặt lạnh thiện tâm,tính cách kiên nhẫn khắc khổ,từ nhỏ đã mồ côi cha mẹ được một đôi vợ chồng già đi đốn củi ngang qua phát hiện trên sông nên đem về nuôi dưỡng.
Khi ấy y vừa chỉ mới lọt lòng mẹ chưa được bao lâu,khỏi phải nói cũng biết đôi vợ chồng nghèo khổ đó nuôi dưỡng y cực khổ khó khăn đến nhường nào.
Cha mẹ nghèo khổ làm lụng vất vả,cha thì khi trẻ làm thợ săn cũng kiếm đủ ăn đủ mặc nhưng từ lúc nuôi y thì ông đã rất già rồi,mẹ thì đi ở đợ cho nhà giàu trong trấn,giặt quần áo làm sai vặt cho người ta nhận hết mọi sỉ nhục và đau khổ.
Lớn lên trong hoàn cảnh không lành mạnh đó nhưng vẫn một mực thiện tâm,cố gắng tu luyện mong muốn bản thân cường đại lên để cho cha mẹ một cuộc sống tốt hơn,nhưng trong lòng cũng đã gieo xuống một hạt giống thù hận và tính toán chi li,chỉ cần y có cơ hội tất nhiên sẽ khiến cho đám người đã từng khinh nhục đó sống không bằng chết.
Trên mặt chính là miệng nam mô bụng đầy dao găm,cười nói giúp đỡ người khác nhưng trong bụng thật ra là muốn mưu đặt kế lợi dụng người ta.
Còn nhớ kể từ khi cha đi săn bị giã thú vồ chết, y ngay trong đêm liền cầm đao đi giết sạch cái ổ sói hoang đó,cả người dính đầy vết thương tinh huyết nhưng trên tay chính là nắm lấy đầu sói thật lớn,giơ về phía mẫu thân mà cười nói rằng < Mẹ ta đã trả thù cho cha rồi!>,nhưng không lâu sau đó bất hạnh lại lần nữa ập tới,mẫu thận vì thương nhớ phụ thân thương tâm qúa độ mà ngã bệnh.
Cố Tần Đình trong đêm mưa gió bão bùng cõng lấy mẫu thân chạy vào trong trấn,y gõ cửa mong muốn đại phu cứu người nhưng họ không chịu vì y không trả nổi tiền,sở bất đắc dĩ Cố Tần Đình liền bỏ qua lòng tự tôn của nam nhân mà qùy xuống giập đầu cầu xin tất cả bọn họ cứu lấy mẫu thân mình,nhưng hết thảy đều vô dụng.
Họ chỉ xem y như một con chó hoang,một tên ăn mày bẩn thỉu mà xua đuổi vì trễ nãi việc làm ăn của họ.
Vì một gói thuốc trị phong hàn mà qùy trong mưa suốt cả một đêm,nhưng đến khi nhận được thuốc đem về sắt thì phát hiện hoá ra nó chỉ là bả đã được nấu qua nhiều lần,cuối cùng vì thời gian trôi qua qúa lâu y đã đến muộn một bước,mẫu thân đã chết cứng trên giường từ lúc nào,không kịp nhìn y xoa đầu y lần cuối như cách bà vẫn thường làm.
Sống một mình trong căn nhà tranh rách rưới đó,nhờ cơ duyên sảo hợp mà trong một lần đi săn trùng hợp cứu được cháu gái đại trưởng lão Thiên Kiếm Thánh Cung,thánh địa tu luyện đứng đầu Sùng Vũ đại lục - Mặc Linh Hoa,cô nàng biết ơn liền giới thiệu mời chào y tham dự buổi chọn đệ tử 10 năm một lần của Thiên Kiếm Thánh Cung.
Nhờ thiên tư tuyệt hảo, và có mối quan hệ tốt với cháu gái trưởng lão mà Cố Tần Đình ở đây rất được mọi người hoan nghênh chào đón,ít nhất ngoài mặt chính là như vậy.
Và cũng nhờ thiên tư hiếm có độc nhất vô nhị đó mà được thái thượng trưởng lão Phương Cẩm Ngọc, kiêm mỹ nhân thiên tư quốc sắc trấn áp toàn bộ tứ vực thu làm thủ tịch đệ tử.
Cứ tưởng mọi chuyện sẽ suôi chèo mát mái đi vào qũy đạo từ đây thì y liên tục vướng phải rắc rối,bị người vu khống hãm hại nhiều lần khiến đồng môn huynh đệ xa lánh xem thường,sư tôn đối với y luôn là nhất mực nghiêm khắc sử phạt không chút lưu tình,khoảng thời gian thời niên thiếu đó chịu đủ cơ khổ tủi nhục,một khoảng hành trình đầy máu và nước mắt,đã nhiều lần y muốn bỏ cuộc nhưng chỉ vì nghĩ đến sư tôn,luôn nghĩ tất cả mọi chuyện hắn làm đều vì y mà rèn luyện,muốn tốt cho y nên muốn y nhẫn nhịn tu thành chính qủa.
Cố Tần Đình đối với sư tôn xưa nay luôn là nhất mực tin tưởng tín nhiệm,đồng thời cũng là ngưỡng mộ và cảm kích,bởi từ khi còn nhỏ y đã từng nghe trưởng bối kể rất nhiều lần về vị Thái Thượng Trưởng lão có danh xưng "Kiếm Thánh đệ nhất mỹ nhân" này,vì hắn mà gian nan hạ quyết tâm khắc khổ cố gắng tu luyện,chỉ vì muốn vị băng sơn mỹ nhân sư tôn đó có thể ghé mắt nhìn y một cái,với sư tôn y chẳng hề giấu diếm bất cứ thứ gì,kể cả việc bản thân mang trong mình linh căn đầy đủ ngũ hành.
Gian nan khổ trung tới năm 18 tuổi khi ấy y đã là tuổi trẻ đệ nhất nhân,được thế gian và toàn bộ đại lục xưng tụng là tuyệt thế thiên kiêu thiên tài hiếm có ngàn năm có một,nhưng kèm theo đó là rất nhiều điều tiếng xấu về nhân cách "bại hoại" không phải chính quân tử và chẳng ra gì của y,mặc cho mọi người xa lánh bỏ rơi thì sư tôn vẫn luôn ở bên cạnh an ủi động viên y.
Cố Tần Đình đối với sư tôn dần chuyển sang yêu thương chi luyến,mong muốn cùng người kết thành đạo lữ.
Thẳng đến một ngày khi tứ đại trọng vực cùng nhau tổ chức thịnh điển Thiên Kiêu Chi Chiến, mọi chuyện vốn dĩ diễn ra rất tốt,thẳng đến khi vào trận cuối cùng lấy một đấu một,khi y bộc phát huyết mạch chi lực thì trên người đột nhiên xuất hiện nồng đậm ma khí,bị tất cả mọi người nhận ra thân phận thật sự của mình.
Danh môn chính phái nhân tộc đối với ma tộc luôn là căm thù từ tận sâu trong cốt tủy,chẳng cần họ làm gì cả,chỉ cần bản thân là ma tộc thì đã đủ làm kẻ thù của toàn bộ nhân tộc rồi.
Bị tất cả đuổi đánh xuyên suốt cả ngày lẫn đêm,thẳng chi đến khi tới trước ranh giới tử địa nơi tiếp giáp của Nhân tộc và Ma giới "Vô Nhai Tán Cương".
Và cũng chính tại nơi này ở trước mặt tất cả mọi người y đã hỏi sư tôn mình rằng "Nếu như con nói ngay cả con cũng không biết bản thân mình là ma tộc thì người có tin không?".
Thế nhưng đáp trả y lại là giọng điệu lạnh lùng khinh thường ấy,người nói "Nghiệt chủng ma tộc ắt phải tru,Phương Cẩm Ngọc ta làm sao có thể thu một tên đồ đệ s*úc xinh không bằng c*ầm thú như ngươi?",nói rồi liền nhất kiếm xuyên tim phế bỏ tu vi,không chút lưu tình đào đi ngũ hành linh căn rồi đá y rơi vào Vô Nhai Tán Cương,nơi đầy tử khí âm u đó.
Khi ấy y mới ngộ ra được rằng nguyên lai sư tôn thu lưu mình là có mục đích,chỉ vì nuôi y trưởng thành để đào đi linh căn mà thôi,sỡ hữu tao ngộ