Thân là Alpha đỉnh cấp từ khi còn nhỏ đã bắt đầu học tập huấn luyện gian khổ,chứ đừng nói tới là người thừa kế định sẵn kế nhiệm gia chủ như y,Cổ Tuyên từ lúc chào đời đã theo cha và ông nội ra chiến trường hằng năm về nhà không tới một ngày đã vội rời đi.
Là tướng lĩnh bắt buộc phải có tố chất lãnh đạo và sức chịu đựng kiên cường hơn người,dưới tình huống nguy cấp vẫn phải bắt buộc giữ bình tĩnh cho dù đó là Omega đang phát tình đi chăng nữa.
Trong lịch sử trùng tộc có rất nhiều lần chơi xấu bắt cóc Omega kích tố hòng quấy nhiễu tâm trí Alpha,vì lẽ này nên Đế Quốc từ đó về sau đối Omega tăng cường bảo hộ cùng quyền lợi.
Trong quân bộ đối Alpha đặc biệt là các tướng lĩnh nghiêm khắc gấp trăm ngàn lần,đề phòng khi ra chiến trường bị tin tức tố của Omega quấy nhiễu tâm trí.
Mặc dù qúa trình thống khổ nhưng đổi lại kết qủa rất tốt,càng lên cao tầng thì sức chịu đựng miễn dịch với tin tức tố Omega càng cao.
Trừ phi gặp Omega với độ xứng đôi 100% thì rất khó để cưỡng,ít nhất cho đến hiện tại Cổ Tuyên vẫn chưa bị Omega nào kích phát động tình cả.
Thậm chí vì ngửi qúa nhiều khiến y mỗi lần gặp Omega đều sinh ra phản ứng bài xích kịch liệt,gọi chán ghét cũng không ngoa khiến cho ông nội và cha phiền lòng không thôi.
Họ sợ nhưng y chẳng hề quan tâm,bởi cảm thấy Omega vừa yếu ớt mít ướt lại phiền hà,chán ghét không muốn bảo hộ nên y chưa bao giờ cho Omega sắc mặt tốt.
Một câu cũng lười làm quen cứ thế kéo dài cho đến hiện tại,dạng tin tức tố nào y cũng từng ngửi qua đâm ra khứu giác cực kì mẫn cảm,từ lúc dọn vào ở chung với cậu y cư nhiên nảy sinh cảm giác tham luyến??bởi thoang thoảng trong không khí là hương thơm dịu êm ngọt ngào của trái cây hoa cỏ,cảm giác ấy rất tươi mới thoải mái khiến y thư thả đắm chìm,khác hẳn với loại chán ghét bài xích trước đây.
Loại tham luyến sơ mộ này y trước nay đều chưa từng có,muốn lại gần cậu ta hơn thậm chí là đánh dấu nhưng sao có thể được chứ?y không tin mình đường đường là Nguyên soái lại cam nguyện khuất phục trước tên nhóc mới lớn miệng còn hôi sữa này.
Thật sự không thể tin nổi y có ngày lại làm ra chuyện trẻ con ấu trĩ này,thậm chí vì tiếp cận cậu ta mà bất chấp pháp luật Đế Quốc tiêm thuốc ức chế trà trộm lẫn vào Omega??
Nguyên soái Cổ Tuyên ngươi là bị điên đầu não úng thủy rồi đi???
Càng nghĩ càng thấy hoang mang không thể tin tưởng,y sao có thể "ham muốn" đánh dấu tên tiểu biến thái chết tiệt kia được???đùa gì thế?tuyệt đối không thể nào a??
Cổ Tuyên dõi mắt nhìn thiếu niên đang an tĩnh nằm ở ban công ngắm bầu trời đầy sao kia,ban đêm an tĩnh gió nhẹ nhàng vi vu thổi qua dưới tràng cảnh ấy thiếu niên phá lệ cô đơn khác thường,một mình một cỏi không ai bên cạnh.
Giảo bước lại tựa lưng vào tường,hai tay cắm túi đạm mạc hỏi "Nếu ở Kỷ gia không thoải mái tại sao trở về làm gì?" y thấy tên nhóc này chính là đứa ngốc,bị xỉ vả ức hiếp vẫn cứ dửng dưng như không bỏ qua hết thảy?rõ ràng bản thân vô tội nên mắc gì phải chịu đựng đâu?
Mễ Lạc Tranh ngiêng mình ánh mắt lăng lăng nhìn thẳng vào y,bắt đầu giả tạo cười nói "Nếu không trở về thì em có thể đi đâu đây?dù bị đánh nhưng ít nhất còn có ba,ông ấy thật tình yêu thương muốn bù đắp cho em,vì em ông ấy đã làm rất nhiều nhưng cũng vì em khiến cho gia đình lục đục sào sáo.
Em tham luyến cái thứ gọi là gia đình ấy! có lẽ An An nói đúng,em dơ bẩn ti tiện căn bản không xứng trở về Kỷ gia"
Cổ Tuyên không cho là phải lên tiếng phản bác"Vậy cậu có lỗi gì nói tôi nghe xem?cậu chào đời là cậu sai sao?hay mẹ cậu làm tiểu tam chen chân vào gia đình người khác?đừng bao giờ tự nhận hết tất cả sai lầm vào bản thân mình như vậy,lỗi không phải do cậu nếu trách thì trách Kỷ Xuyên năm xưa không bảo vệ được vợ con khiến họ lưu lạc tha hương mà thôi"1
Trong không khí chợt truyền đến tiếng cười khẩy "Nha,tiểu Đào đây là đang quan tâm em sao?"
Cổ Nguyên soái nghe hỏi bất giác ngẩn người ra chút,lúc nãy mới nhớ bản thân rõ ràng chán ghét cậu ta tự nhủ không được tới gần mà?nay vì sao lại nhiều chuyện hỏi thăm tỏ vẻ cái gì chứ?không phải bị điên rồi đi?
Rõ ràng kiếm chuyện trả thù nên mới cố tình tới đây giả làm Omega,nhưng đầu tiên sơ sót bị người thấy hết không nói qúa đáng cậu ta thế nhưng lại búng jj y?bất lực xấu hổ trốn tránh.
Tới lần thứ hai không nguyện ý tin tưởng cậu ta có thể nấu ăn,châm chọc móc mỉa đủ thứ để rồi vả mặt "vét" sạch nguyên mâm không chừa một món,lần thứ ba chính là hiện thực lúc này đây tuy không có gì to tát nhưng lại rất ngoài ý muốn.
Một lần rồi lại một lần,rõ ràng khi trước y đều sẽ trực tiếp xử lí tránh hậu hoạn.
Chỉ là lần này không nỡ ra tay,tham luyến do dự cái cảm giác đê mê chìm đắm trong hương thơm ngọt ngào tươi mới ấy.
Nghĩ vậy Cổ Tuyên bất giác đau đầu đỡ trán,vốn dĩ tới đây kiếm chuyện trả thù nhưng hiện tại xem ra bất thành rồi "Cậu dựa vào cái gì thấy tôi đây là đang quan tâm mà không phải điều tra cậu?"
Thiếu niên tròn mắt ngờ ngệch cười đáp"Điều tra hay quan tâm thì đã sao?chí ít anh không giống họ,không khinh thường em xem em là người bình thường mà đối đãi,bằng những thứ đó đã đủ để em gọi anh một tiếng ca rồi.
"
Cổ Tuyên cố chấp nhăn mày vặn hỏi "Lỡ như đó chỉ là do tôi ngụy tạo ra đánh lừa cậu thì sao?"
Mễ Lạc Tranh vô tư câu môi vui vẻ đáp"Vậy lừa em cả đời đi,miễn sao anh vui là được.
"
Thông qua ánh mắt cử chỉ cậu biết y chắc chắc sảy ra vấn đề,mặc kệ mục đích tiếp cận ban đầu là cái gì nhưng đã không còn chán ghét như ngày đầu tiên nữa.
Nếu ghét thì y đã không lại gần hay ăn món cậu nấu rồi,đằng này lại chủ động kiếm chuyện trêu ghẹo chọc tức là có ý gì?chưa thể biết là thích hay không nhưng cảm giác ái muội mập mờ chắc chắn có,sỡ dỉ thế này không phải vì cái gì khác mà là do tin tức tố cùng độ phù hợp gen cao hơn 95%.
Luôn luôn bất tri bất giác bị thu hút bởi đối phương,dạng này tuy rất hiếm nhưng không phải không có,y không hiểu chắc vì xưa nay vốn không nghĩ tìm Omega xứng đôi kết hợp đi?
Đầu bên kia Cổ Tuyên cúi đầu thật lâu vẫn chưa chịu lên tiếng.
Màn đêm an tĩnh bao trùm khiến lòng người không khỏi suy nghĩ mông lung,tuy không thấy rõ vẻ mặt nhưng cậu chắc chắn y đang trầm tư suy nghĩ.
Qủa nhiên lại đoán đúng rồi,Cổ Tuyên ngữ khí nhàn nhạt hỏi "Nếu ta đoán không sai thì ngươi nghĩ ở học viên đạt thành tích tốt,sau đó tìm kiếm Alpha thích hợp gả rời xa căn nhà kia đúng không?"
Mễ Lạc Tranh không chút do dự gật đầu đáp.
Cổ Tuyên trầm mặc nói "Để tìn kiếm Alpha xứng đôi rất khó,để thật lòng quan tâm đối xử với mình càng khó hơn,nhưng nếu cậu có ý trung nhân cả hai cùng nhau thề nguyện đính ước thì tốt rồi.
"
Lời này nói ra thật chẳng khác gì khuyên cậu đi tìm người yêu cả,có chăng là bóng gió mập mờ hơn thôi.
Thiếu niên từ trên ghế mây ngồi dậy bắt lấy tay y,mi mắt chớp chớp cười tươi "Đào đào đây là muốn làm bà mai se duyên cho em sao?bất qúa không phải cứ muốn tìm là thấy được,Alpha chứ không phải rau trắng cải thìa ngoài chợ cho dù có muốn chưa chắc người ta đã chịu,kỳ thật đôi khi em cũng tự hỏi ái nhân tương lai của mình là ai?hình dáng thế nào?rồi tính cách gia đình ra sao?em chẳng yêu cầu cao sang gì chỉ mong