Beta: Thập Bát Sơn Yêu
———————————————
Tô Đường không dám tưởng tượng từ ngày hôm nay trở đi, thanh danh của nàng ở cái nước Đại Tần này sẽ như thế nào nữa.
Điều an ủi duy nhất đó là chỉ số hắc hóa của nam chủ ổn định ở 70%.
Nàng hít sâu một hơi, lấy lại sự bình tĩnh đi đối mặt với Tần Lệ, kết quả vẫn là bị hắn làm cho kinh hoàng.
Tần Lệ đã sớm có chuẩn bị, chờ nàng uống xong thuốc rồi, mới chậm rì rì mở miệng.
"Muội muội của ngươi, trẫm đã sai người đón vào cung."
Tô Đường kinh hãi nhìn hắn, may mà thuốc đã uống xong rồi, nếu không nhất định sẽ bị sặc!
"Hoàng Thượng, điều này không hợp quy củ."
Nói xong, liền thình thịch một tiếng quỳ xuống.
"Thần khẩn cầu Hoàng Thượng thu hồi mệnh lệnh."
Nàng thực sự đoán không được ý tứ của hắn, xem ra với cái vòng sáng của nam chính, những thế lực đó của nàng sợ là đều đã bị hắn tra xét đến.
Cho nên bây giờ trước mắt nàng chỉ có hai lựa chọn, một là bo bo giữ mình, đem tất cả những gì mà mình biết khai báo rõ ràng với hắn.
Còn lựa chọn thứ hai chính là đối cứng với hắn, chỉ có điều nếu chọn cái thứ hai, chỉ số hắc hóa chắc chắc sẽ tăng lên là điều khỏi cần nói.
Mà nếu lựa chọn theo cái thứ nhất, một khi hắn phát hiện ca ca đã khỏi bệnh, nói không chừng hắn sẽ gϊếŧ người để phòng ngừa hậu hoạn.
Lâm vào tình thế ngõ cụt, Tô Đường đã không còn nghĩ ra được biện pháp nào khác.
Đang lúc nàng đăm chiêu nghĩ kế, kết quả Tần Lệ lại cho ra đại chiêu.
"Nếu ngươi lại quỳ thêm lần nữa, trẫm sẽ cho cả thẩm thẩm cũng vào cung, vừa lúc có thể cùng quận chúa làm bạn."
Tuy hắn chỉ tùy ý nói, nhưng Tô Đường lại không dám đánh cược.
Nàng chỉ có thể đứng lên, trong lòng lại đang nghĩ cách muốn hắn thu hồi mệnh lệnh đã ban ra, kết quả lúc này, liền có một tiểu thái giám chạy vào.
"Hoàng Thượng, Quý Phi nương nương cùng An Nghi quận chúa cãi nhau."
Làm Hoàng đế, hậu cung dĩ nhiên là có người, chẳng qua Tần Lệ trước giờ đều không đi qua. Cho nên hiện tại, tiểu thái giám nói đến Quý Phi nương nương, hắn đều không biết.
" Quý phi nương nương nào?"
Tiểu thái giám: "Là Nhàn quý phi nương nương."
Tần Lệ: "Đã quên."
"..."
Lúc đầu Tô Đường còn có chút sốt ruột, kết quả nghe vậy, khóe miệng vừa kéo, hoàn toàn không nói gì.
Quý Phi nương nương đột nhiên làm khó dễ quận chúa, dù thế nào cũng không phải ngẫu nhiên.
Nhiều đời Hoàng đế đăng cơ, hậu cung tranh đấu là điều không thể tránh khỏi, tuy nhiên vị Hoàng đế bệ hạ này có chút đặc thù.
Hắn ngay cả hậu cung cũng chẳng thèm đặt chân vào, càng đừng nói là biết hậu cung có bao nhiêu người.
————Thập Bát Sơn Yêu————
Hậu cung tranh đấu rốt cuộc lâu rồi mới xuất hiện, các nương nương trong hậu cung nghe được tiếng gió, tất cả đều nhanh chóng chạy tới.
Rất nhiều người là vì ngẫu nhiên bắt gặp, còn có người thuần túy chỉ vì muốn xem náo nhiệt.
Tô Đường đi vào Ngự Hoa Viên, nhìn đầu người mênh mông, sốt ruột lúc trước nháy mắt biến thành hư ảo.
Người nhiều như vậy, vị Nhàn quý phi kia nếu muốn sử dụng thủ đoạn, cũng nên ước lượng một chút.
Một tiếng Hoàng Thượng giá lâm vang lên khiến tất cả mỹ nhân đều cả kinh, tự động nhường đường.
Cuối đường là Nhàn quý phi cùng An nghi quận chúa đang quỳ trên mặt đất, có hai lão ma ma đem nàng gắt gao ấn xuống, không nhúc nhích được.
Tốt xấu gì cũng là ca ca của mình, Tô Đường tức giận tiến lên, định một chân đạp một cái, nhưng nàng đã quên trong giả thiết mình chỉ là một người gầy yếu.
Mà mấy lão ma ma trong cung, ai ai cũng sức lực cực lớn, một đạp của nàng không lay động được người, ngược lại khiến mình lui về sau mấy bước.
Một lùi này của nàng, trực tiếp lui đến lồng ngực của Tần Lệ, bất thình lình đối mặt với hắn, thân mình nàng bỗng nhiên cứng đờ.
Ngay lúc đang định tính toán cáo tội chạy lấy người, lại nghĩ đến thái độ gần đây Tần Lệ đối xử với mình, liền thay đổi suy nghĩ.
"Hoàng Thượng, nàng khi dễ người! Ngài hãy giúp ta!"
Tô Đường từ trước đến nay rất hay làm nũng, chỉ là đối tượng làm nũng của nàng chưa bao giờ là Tần Lệ.
Bởi vậy, trong lòng nàng cũng không hề nghĩ nhiều, thời điểm nói còn không quên nhìn trộm người một cái.
Tần Lệ cúi đầu nhìn nàng, trên mặt không có bất kì biểu tình nào, nhưng tay lại đặt lên eo nàng.
Tiểu cô nương kiều kiều nhược nhược, mấy ngày nay vẫn luôn uống thuốc đều đặn, trên người còn có hương thuốc nhàn nhạt.
So với mùi son phấn của đám oanh oanh yến yến bên cạnh, Tần Lệ càng thích người trong lòng hơn.
Hai người tiếp xúc thân mật, lưng nàng hiện tại đều dán vào ngực hắn khiến Tô Đường có chút không được tự nhiên.
Nhưng người phía sau giống như con sói đuôi to, cong môi, ghé vào bên tai nàng nói: "Lại lộn xộn, trẫm sẽ không giúp ngươi."
Tô Đường chỉ có thể từ bỏ giãy giụa.
Đây là lần đầu tiên trong đời Tần Lệ ôm mỹ nhân thơm tho mềm mại như vậy, yêu thích đến mức không muốn buông tay.
Tô Đường cố gắng chịu đựng bàn tay lộn xộn trên eo mình, nghiến răng nghiến lợi nói: " Hoàng Thượng!"
Tần Lệ nghe nàng gọi mình một tiếng tâm tình tựa như rất tốt.
"Đây