Edit by AShu ^_^.
___________________.
truyện ngôn tình
Tô Đường nhìn tỳ nữ lấy hỉ phục được cắt may tỉ mỉ, kiểu dáng mới mẻ độc đáo, vải dệt sang quý, vừa thấy liền không phải là dạng qua loa đại khái.
Lại nhìn các sính lễ kia, đều muốn chất đầy sân của nàng, cũng không phải là đột nhiên nảy ra ý định.
Cho nên, tên gia hỏa Lục Vân Đình này là sớm có mưu đồ.
Hôn kỳ hấp tấp, nhưng hiện trường hôn lễ lại không có nửa điểm hấp tấp.
Thứ nhất, hôn lễ rất xa hoa, nói hồng trang mười dặm không có nửa điểm khoa trương.
Thứ hai, tứ đại thế gia trên giang hồ đều có mặt đông đủ, mấu chốt là thời điểm bọn họ tới cửa còn cầm lễ vật, như vậy, phảng phất là đúng thật tới uống rượu mừng, không phải là tới cửa bao vây tiễu trừ.
Tô Đường bởi vì là tân nương, cho nên chỉ có thể nghe thủ hạ báo cáo, bất quá chỉ là nghe những tin tức đó, liền cảm thấy phi thường ma huyễn.
Quả nhiên, có thể đem nam chủ ở thế giới này hắc hoá, đều không dễ chọc.
Bên ngoài, Lục Vân Đình mặc một bộ hỉ phục màu đỏ, bày ra dáng vẻ công tử thế gia, ôn hòa cùng mọi người chào hỏi.
Cuối cùng, Việt gia chủ kéo hắn qua một bên, hai người như là muốn thì thầm nói gì đó, nhưng lúc này lực chú ý của mọi người đều ở bên này, bởi vậy mỗi một chữ bọn họ nói ra đều không buông tha.
Việt gia chủ, "Lục hiền chất a, nếu ngươi bị ép buộc, ngươi liền chớp mắt a."
Lục Vân Đình cười nhạt, "Không có, tại hạ chính là tự nguyện."
Hắn tuy nói như vậy, nhưng đại bộ phận người có mặt tại đây thật sự không hề tin tưởng, liền tỷ như vị gia chủ Tiêu gia kia thường hay diễn kịch, lúc này đã tiến lên vỗ vỗ bờ vai của hắn, tràn đầy đồng tình nói: "Hiền chất, ủy khuất cho ngươi rồi."
Lục Vân Đình mỉm cười, "Sao lại có thể ủy khuất, Ôn cốc chủ y thuật lợi hại, dung mạo khuynh thành, là ta trèo cao."
"Không cần giải thích, chúng ta đều hiểu." Tiêu gia chủ nói, còn thở dài một cái thật mạnh.
Ở đây lúc này có không ít người trẻ tuổi, lúc này nhìn Lục Vân Đình, đôi mắt đều muốn bốc cháy.
Biết cái gì hiểu, mấy lão nhân này chính là không hiểu phong tình, đó chính là Ôn Lương! Là tiểu thư thế gia xếp hạng thứ nhất, lớn lên đẹp thực lực lại cường đại, nàng như vậy còn ủy khuất, thì ai mới không ủy khuất a?!
Bọn họ thở phì phì mà nhìn Lục Vân Đình, đến cuối cùng, hồn nhiên đã quên chính mình đây là tới làm cái gì.
Nga, là tới xem diễn, tứ đại thế gia đột nhiên vây công Dược Vương Cốc, từ lúc bắt đầu bọn họ liền nhìn không hiểu.
Nhân gia Ôn cốc chủ làm sự tình gì nghiêm trọng? Giết thành chủ Yêm Thành, nhưng bọn họ sao không nói thành chủ Yêm Thành làm mấy chuyện dơ bẩn a?
Còn về Lục Tòng Nhung, vậy càng buồn cười, vị trí gia chủ Lục gia ông ta làm như thế nào bắt được tới tay, làm như bọn hắn cái gì cũng không biết?
Thế hệ trước không được, duy ngã độc tôn, bọn họ đều có tư tưởng người trẻ tuổi, sao lại có thể thông đồng làm bậy?
Cùng dự một tiệc cưới, nhưng tâm tư của mọi người đều khác nhau.
Chỉ có Lục Vân Đình, cả tâm tình đều là tiểu kiều thê nhà mình.
Hắn nhìn nàng từng bước một đi tới, cuối cùng nắm lấy tay nàng, lần nắm chặt này, sẽ không bao giờ buông tay.
Ti nghi* sớm đã ở một bên chờ, mắt thấy giờ lành đã đến, đang chuẩn bị mở miệng, lại thấy một đám hắc y nhân ngay ngắn trật tự mà đi đến, bọn họ hùng hổ, nhân số đông đảo, bất quá đáng chú ý nhất vẫn là Ôn Hinh đang đứng phía trước bọn họ.
(Ti nghi: là chủ hôn a)
Nàng mặc một bộ bạch y, trong tay nắm lợi kiếm, thần sắc đạm mạc, nàng từng bước đi vào đại đường, cuối cùng, đứng ở trước mặt Lục Vân Đình.
"Lục công tử."
Lục Vân Đình mỉm cười, "Ôn cô nương có gì chỉ giáo."
Ôn Hinh câu môi, bất quá trong mắt cũng không hề có nửa điểm ý cười, "Không có gì, nghe nói tỷ tỷ của ta muốn thành thân, cố ý tới tặng lễ."
Lục Vân Đình nhướng mày, hắn vẫn luôn biết nàng ta không thích chính mình, bất quá cũng biết nàng ta có chừng mực.
Edit by AShu/ Đọc truyện trên wattpad AShu089 để ủng hộ editor ;)
Ôn Hinh đem thanh kiếm trong tay chậm rãi rút ra, thanh kiếm ra khỏi vỏ, ánh đao sắc bén lóe qua ánh mắt mọi người, sau đó nàng nói: "Ta bắt trang chủ Danh Kiếm sơn trang không ngủ không nghỉ ba ngày chế tạo ra, tuy rằng có chút gắp gáp, bất quá kiếm này giết người vẫn có