Không thể trốn được, Tô Đường chỉ có thể lộ ra một nụ cười xấu hổ.
"Lục! ! Lục thiếu gia, chào buổi trưa a, ngài muốn ăn sao?"
Lục Vân Đình mỉm cười, chỉ là trong mắt ánh mắt thâm trầm đen tối, "Lục thiếu gia?"
Tô Đường chỉ chần chờ một giây, tiếp theo nháy mắt, liền cười cực kỳ xán lạn, thậm chí còn thuận thế bổ nhào trên người hắn, "Đình Đình a, chàng đây là rốt cuộc đã tỉnh sao? Trong khoảng thời gian này, thật làm ta lo lắng chết đi được.
"
Lục Vân Đình híp híp mắt, "Nhưng ta nhớ rõ, nàng mới vừa nói phải rời khỏi ta.
"
Tô Đường ủy khuất nhìn hắn, bộ dáng kia, muốn đáng thương bao nhiêu thì có bấy nhiêu đáng thương, "Ta đây có thể làm sao bây giờ, tứ đại thế gia đều đánh tới cửa nhà rồi, ta liền nghĩ nếu có thể kích thích chàng một chút, không chừng chàng sẽ khôi phục a.
"
Bộ mặt bán thảm, sau khi tẩu hỏa nhập ma Lục Vân Đình vẫn luôn cảm thấy, hắn đã vốn không biết xấu hổ, không nghĩ tới bản lĩnh trợn mắt nói dối của tiểu yêu tinh cũng thật đỉnh cao a.
Tô Đường lúc này chỉ nghĩ lừa dối cho qua chuyện, dù sao đùa giỡn thì cũng đủ rồi, nên đến thời điểm nhận thua thì nên nhận thua.
"Đình Đình a, chàng mới vừa khôi phục, thân thể có chỗ nào không khỏe không? Tới đây, ta bắt mạch cho chàng, nhưng mấy di chứng khác, một đoạn thời gian trước, ta ăn cũng ăn không ngon, ngủ cũng ngủ không tốt, liền sợ chàng bị gì đó a.
"
Cái miệng nhỏ của tiểu yêu tinh lúc đóng lúc mở, hỏi han ân cần, tình ý sâu nặng, đáng tiếc, hắn nửa điểm không tin.
Bốn năm trước hắn cũng đã lĩnh giáo qua bản lĩnh của nàng, không đem hắn lăn lộn chết, cũng do hắn mạng lớn a.
Cưới vợ không dễ a.
Lục Vân Đình kỳ thật nào dám luyến tiếc trừng phạt nàng, bất quá nhìn nàng nơm nớp lo sợ, còn rất có ý tứ.
"Phải không?"
Hắn khinh phiêu phiêu hai chữ, Tô Đường lại diễn tinh thượng thân, "Cũng không phải đúng, chàng chính là tâm can của ta, bảo bối của ta a, ta không quan tâm chàng, thì ai quan tâm chàng.
"
Lục Vân Đình nguyên bản còn muốn tiếp tục xụ mặt hù dọa nàng vài câu, nhưng vừa nghe câu nói buồn nôn kia, nhịn không được cười khẽ ra tiếng.
Trong đầu của tiểu yêu tinh, rốt cuộc đều chứa cái gì a.
"Nàng a! ! " Lục Vân Đình điểm điểm cái trán trơn bóng của nàng, bất đắc dĩ cười nói, "Chơi vui không?"
Tô Đường không còn giả bộ nữa, thành thật gật đầu, "Chơi vui.
"
Có thể không chơi vui sao, lúc nàng đi học thực sự không hiểu, vì cái gì khi nam sinh thích tiểu nữ hài thường biểu hiện khi dễ, càng khi dễ, thì càng thích, nhưng hiện tại nàng có chút minh bạch.
Tiểu cô nương xinh xinh đẹp đẹp, chỉ khi bị khi dễ, trong mắt mới chỉ còn lại chính mình.
Bất quá thú vị vẫn phải có, bất quá cuối cùng còn ứng câu nói kia, đi khi dễ người ta, sớm hay muộn cũng phải trả lại.
Liền tỷ như hiện tại, Tô Đường liền héo.
Lục Vân Đình biết hiện tại ở bên ngoài sơn cốc ngoại có không ít người như hổ rình mồi, hắn nhìn tiểu yêu tinh đang nằm trong lòng ngực của chính mình, cong lưng, nói thanh âm chỉ hai người có thể nghe được: "Chờ về sau lại chậm rãi tính toán với nàng.
"
Tô Đường rụt rụt đầu, không dám lên tiếng.
Còn về vị thiếu niên mẫu đơn bị bỏ rơi đứng ở kia, lúc này cả người đều súc ở cửa, như đang chuẩn bị tư thế tông ra khỏi cửa bất cứ lúc nào.
Đây là thần tiên đánh nhau, tiểu quỷ tao ương a.
"Thiếu gia! ! "Hắn nhỏ giọng mở miệng, thấy ánh mắt Lục Vân Đình quét tới, tức khắc lại rụt rụt đầu," Lục gia cùng Giang gia, trước đây liền dựa theo ngài phân phó, chuẩn bị sính lễ tới đây, chính là không rõ ràng lắm hai đại thế gia khác đến tột cùng bán cái gì hồ lô, cho nên người của chúng ta hiện tại còn xen lẫn trong đó.
"
Edit by AShu/ Đọc truyện trên wattpad AShu089 để ủng hộ editor nha ;)
Lục Vân Đình, "Bớt nói đi, trước tiên cho người đem sính lễ đưa tới.
"
Tô Đường sửng sốt, từ từ? Hiện tại không nên giải quyết chuyện bị vây công trước sao?
Sau đó, nàng liền nghe Lục Vân Đình tiếp tục nói: "Ôn cốc chủ thật vất vả nhả ra đáp ứng gả thấp, nếu đổi ý, ta tìm đâu ra tức phụ.
"
Thiếu niên mẫu đơn hiển nhiên cũng bị đợt thao tác này cả kinh rồi, bất quá tốt xấu hắn cũng là thủ hạ nhiều năm chủ tử, ít nhiều vẫn có chút hiểu biết chủ tử.
"Ý của thiếu gia, là trực tiếp xác nhận ngày thành thân, sau đó mời tứ đại thế gia tham gia?"
Lục Vân Đình nhìn về phía Tô Đường, mỉm cười nói: "5 ngày sau là ngày hoàng đạo, không biết chủ ý của Ôn cốc như thế nào?"
Tô Đường: "Ta không đồng ý có tác dụng không?"
Lục Vân Đình, "Đương nhiên là hữu dụng, nguyên bản ta cũng cảm thấy năm ngày là rất lâu, nếu Ôn