Chương 60: Cứu mạng, có ai đó phát điên
***
Hư Tiểu Đường tò mò đi theo tiếng động kia.
Bỗng nhiên tiếng động ấy im bặt.
Hư Tiểu Đường nhìn thấy tám viên đá quý màu đen khổng lồ đang lơ lửng trong góc tường. Bảo thạch trong suốt như pha lê, bên trong lập lòe ánh sáng phản chiếu mọi thứ trong phòng, thấy cả cái bóng tròn vo với bộ lông mượt mà xinh đẹp của nó nữa.
Nói thì chậm nhưng xảy ra thì nhanh, khi Hư Tiểu Đường còn đang ngắm nghía ảnh của nó thì thì tám viên đá đột nhiên chuyển động bay qua đây, kèm theo đó là mùi máu tanh càng lúc càng nồng ập tới.
Hư Tiểu Đường mở to đôi mắt tròn xoe, sợ tới mức đứng im.
Chờ tám viên đá quý bay tới trước mặt nó mới thấy rõ đó là thứ gì.
Hóa ra đó không phải là đá qúy gì cả, mà là tám... đôi mắt.
Cung Diên Thanh được xây dựng rất rộng và cao, nhưng thứ trước mặt lại lớn đến nỗi gần như chạm đến trần nhà, lớn hơn Hư Tiểu Đường gấp trăm lần!
Trên đầu và ngực quái vật có 8 con mắt màu đen sáng bóng, bên dưới đôi mắt là một cặp kìm đen sắc nhọn.
Nhìn xuống dưới một chút, một hai ba,... tám cái chân dài.
Ngoài ra còn có một số gai nhọn mọc ra ở các khớp chân, trông còn sắc bén hơn cả vũ khí.
Trên đùi quái vật phủ đầy lông màu đen, nhưng không phải loại lông nhỏ mềm mại như Tiểu Đường mà là loại lông cứng có thể đâm thủng đầu người.
Hư Tiểu Đường ngơ ngác nhìn chằm chằm vào tám con mắt kia.
Đột nhiên, miệng con quái vật mở ra.
Có hai hàng răng nanh dày dặc trong miệng con quái vật!
Trong chớp mắt, Hư Tiểu Đường như lấy lại được tinh thần, thét chói tai:
- Cứu mạng với, con nhện to quá a a a!
Thứ này là một con nhện biến dị khổng lồ có tám cái chân với tám con mắt đó!
Hư Tiểu Đường sợ tới mức xù hết lông.
Nó đạp chân trước một cái, trên lông xuất hiện vô số ánh sao lấp lánh định sử dụng Hư Không Xuyên Toa bỏ chạy.
Nhưng một nửa cơ thể nó đã ở trong hư không và chuẩn bị thoát hiểm ngoài thành công thì bốn cặp con quay trên bụng con nhện khổng lồ đột nhiên phun ra tám sợi bạc cực nhỏ, trong nháy mắt đã quấn lấy cơ thể Hư Tiểu Đường.
Sau đó, càng quấn càng nhiều.
****Edit by Tụ Tiên Cư****
- A tỷ đâu?
Con quái vật phát ra giòn nói khàn khàn.
- A tỷ đâu? Ta hỏi mi a tỷ ở đâu! A tỷ ở đâu?
Hư Tiểu Đường giãy giụa như đang bơi chó, điên cuồng thét chói tai:
- Cứu mạng! Ở đây có con quái vật bị điên a a a!
-----
Năm ngày đã trôi qua từ khi Phệ Huyết Ma Quân lên núi Ngọc Minh giết Trang Hoài Âm.
Người trong núi Ngọc Minh đang hoảng loạn vô cùng.
Tuy rằng chưởng môn đã cấm các đệ tử nói về việc này, nhưng họ vẫn lén lút thảo luận với nhau.
Trang Hoài Âm đã chết coi như dòng chính của Trang gia đã chết hết.
Có ai mà không biết, Trang trưởng lão đã bước một chân vào Linh Vương cảnh, tiền đồ vô lượng, mà hắn lại rất thân thiết với người sáng lập Lăng Phong Môn là Bạch Lăng Phong, hai người xưng huynh gọi đệ.
Không bàn đến tu vi của hắn cao thế nào, chỉ cần có vị Linh Vương tôn giả này làm chỗ dựa thì có ai dám mạo phạm hắn.
Nhưng ai ngờ Phệ Huyết Ma Quân lại cuồng vọng đến thế, trực tiếp phá tan bình chướng phòng hộ núi Ngọc Minh, ở trước mặt chưởng môn giết chết Trang Hoài Âm.
Phệ Huyết Ma Quân có được huyết mạch của thượng cổ đại yêu nên hung hãn cực điểm.
Trang trưởng lão không thể chống lại vị Ma Quân này!
Các đệ tử của núi Ngọc Minh vừa sợ hãi vừa phẫn nộ.
- Phệ Huyết Ma quân đâu rồi hả?
Nam Diên hỏi.
Có đệ tử than thở đáp:
- Năm ngày trước Bạch tôn giả tới tìm Trang trưởng lão, rồi tận mắt nhìn thấy Phệ Huyết Ma Quân sát hại Trang trưởng lão. Hai người lao ra núi Ngọc Minh, đi về phía đông, chắc chắn là tới đỉnh Huyền Vũ.
Ài, mặc dù Bạch tôn giả đã đạt tới Linh Vương cảnh, nhưng đối đầu với Phệ Huyết Ma Quân thì e là cũng lành ít dữ nhiều. . .
Sau đấy người này còn nói gì đó, nhưng Nam Diên đã không muốn nghe tiếp.
Lúc trước Hư Tiểu Đường chỉ đỉnh Huyền Vũ đỉnh ở phía nam, nhưng hiện tại, đệ tử núi Ngọc