Chương 7: vào phủ, con nuôi
Edit: Nguyệt Phong
***
Khi quản gia tìm được người đã là một ngày sau.
Tiểu quái thai cuộn tròn ở trong góc, cánh tay khô gầy như chân gà gặm một cái màn thầu.
Vốn tưởng rằng là một tiểu đồng tử môi hồng răng trắng, ai ngờ lại là kẻ người ghét chó chê, lại còn hành hung đả thương người nữa chứ.
Nếu không phải tiểu công tử Tiết gia làm ầm làm ĩ thì chỉ e lão quản gia còn phải đi vài vòng lớn mới có thể tìm được người.
- Thành chủ lệnh ở trên tay ngươi?
Tiểu quái thai sửng sốt, ngẩng đầu nhìn, phát hiện người này đang hỏi hắn
...Thành chủ lệnh?
Đây là người của phủ thành chủ!
Xem thần sắc của ông ta thì không phải tới vấn tội.
Hay là ——
Con ngươi tĩnh mịch u ám của tiểu quái thai phát ra hai chùm tia sáng lóa mắt.
Hắn vội vàng móc ra tấm thẻ gỗ trong lòng ngực đưa ra.
Lão quản gia không có lấy.
Gã sai vặt phía sau tới lấy, dùng tay áo xoa xoa mới đưa cho ông.
Ánh sáng trong mắt tiểu quái thai trong chớp mắt chìm xuống, con ngươi hơi rũ, thu cảm xúc.
Tuy rằng lão quản gia là người tâm tư tỉ mỉ, nhưng tiểu quái thai vẫn từ đáy mắt ông thấy được sự chán ghét dành cho mình.
Không có ai thích hắn.
Trên người hắn vừa dơ vừa hôi, còn là gã quái thai, tất cả mọi người đều muốn hắn chết quách cho rồi, miễn làm bẩn mắt bọn họ.
- Ngươi đi theo ta, thành chủ muốn gặp ngươi.
Lão quản gia lên tiếng.
Khi tiểu quái thai ngẩng đầu, vẻ mặt rất cẩn thận như con kiến hèn mọn, một chút ơn huệ nhỏ là có thể làm cho bọn họ buông tôn nghiêm.
Cứ như vậy, tiểu quái thai vào phủ thành chủ.
Còn chưa kịp quan sát chỗ quý tộc sinh hoạt thì hắn đã bị người ném vào một cái thùng gỗ to.
Thùng chứa nước ấm—— đối với nhiều bá tánh mà nói nước ấm là thứ vô cùng xa xỉ.
Phía sau, gã sai vặt cầm một cái bàn chải cứng chà lau dơ bẩn trên da hắn.
Rất đau, nhưng tiểu quái thai không có kêu một câu.
Hai mắt hắn phóng không nhìn chằm chằm vách tường đối diện, con mắt phải sau khi rửa sạch bụi bẩn thật xinh đẹp/
Đồng tử đen nhánh, như là viên đá đen vừa mới vớt từ trong nước.
Lông mi dày và cong vút, hơi hơi rung động giống như cánh bướm.
Đáng tiếc, dù xinh đẹp cũng là cánh bướm chặt đứt, là dị loại.
Gã sai vặt chà lưng cho hắn trong lòng khá tức giận, cầm bàn chải hung hăng chà mạnh vào lớp da đầy vết thương, ngữ khí chua lè nói thầm:
- Mẹ nó thật không hiểu sao