Chương 8: Nhóc con lại đây
Edit: Zhang
Beta: Nguyệt Phong
***
Lỗ tai Hư Tiểu Đường đột nhiên giật giật:
- Diên Diên, tiểu quái thai kia đã tới rồi! Cô nhớ rõ lời tôi vừa mới nói nha~
Nam Diên lười biếng híp mắt.
Thôi bỏ đi, chỉ là nuôi dưỡng một đứa con nít thôi mà.
Tuy rằng không hề có kinh nghiệm, nhưng mọi người đều biết cha cô nổi danh cưng vợ phát cuồng, mẹ được cha nuông chiều như một đứa trẻ.
Cho nên ——
Cô cứ học theo cha mình là được rồi.
Cũng không cần coi đối phương như một đứa con nít mà nuôi nấng, bởi vì hắn vốn dĩ là một đứa bé rồi.
Cứ giữ nguyên tính cách ngây thơ là được.
- Thành chủ, người đã được đưa tới.
Nam Diên nhìn về phía đứa trẻ mà lão quản gia mang đến, bình thản đánh giá hắn.
Sau khi tắm rửa sạch sẽ, trên người hắn không còn mùi hôi khó ngửi nữa, đầu tóc rối tung bẩn thỉu cũng đã gội sạch, quần áo mặc vào che đi những vết xanh tím lở loét trên da thịt.
Nhìn vừa mắt hơn nhiều.
Lão quản gia thử thăm dò cô:
- Thành chủ, trong phủ đang thiếu một tên sai vặt, không bằng đem hắn ——
Nam Diên xoa nhẹ lớp lông mềm mại của Hư Tiểu Đường, bình thản nói:
- Về sau hắn sẽ ở lại bên cạnh ta.
Tiểu quái thai đang cúi đầu nghe vậy đôi mắt trừng lớn, trong mắt lóe len sự kỳ quái.
- Thành chủ muốn cho này đứa nhỏ xấu xí này ở bên người hầu hạ?
Khiếp sợ đâu phải chỉ mình lão quản gia, bọn nha hoàn trong phòng đều trợn mắt há hốc mồm.
Lão quản gia nhíu mày nói:
- Thành chủ, sợ là không ổn đâu, hắn là nam nhân. Ta sờ xương cốt hắn, đã mười hai mười ba tuổi rồi.
Nam Diên ngẩn ra, nhìn về phía đứa nhỏ gầy trơ xương trước mắt.
A, lớn như vậy sao?
Cô cho rằng nhiều lắm mới mười tuổi thôi.
Nhận thấy nữ nhân kia do dự, tiểu quái thai mím chặt môi.
- Ở trong mắt ta, hắn chỉ là đứa con nít mà thôi.
Nam Diên nói.
Lão quản gia nghe vậy, sắc mặt không vui, nhưng không khuyên bảo cô nữa, chỉ đề nghị nói:
- Thành chủ, đứa nhỏ này không biết gì cả, không bằng để ta dạy dỗ mấy ngày lại đưa tới?
Nam Diên nghĩ nghĩ, gật đầu:
- Cũng