Cứ như vậy, hơn nửa tài sản long tộc góp nhặt trong nhiều năm, tất cả đều đi vào trong túi của long hậu.
Vào ngày này, Nam Nhiễm định đi tuần tra một chút.
Đếm xem rốt cuộc mình có bao nhiêu viên dạ minh châu.
Sau đó thì gặp phải Mã Tạp vỗ cánh bay tới.
Trong mồm còn ngậm một tờ giấy viết thư.
Nó đứng bên cạnh cạnh Nam Nhiễm, nhổ tờ giấy thư kia trên mặt đất.
"Hống hống hống~~!"
Thương hiệu phiên dịch Hệ thống.
[Ký chủ, nó nói đây là thư gửi cho ngài.]
Nam Nhiễm dựa vào trên tường, cầm lá thư ở trong tay.
Chất liệu giấy rất tốt.
Được chế tạo từ da trâu, phía trên có dấu cây mây và hoa văn giây leo.
Sở lên lỗi lõm cảm giác rất tuyệt.
Mở phong thư ra.
Các chữ bên trong xuất hiện.
[Tiên tử thân ái:
Tiên tử, ngày mai ta kết hôn rồi.
Cùng với vường tử Đồ Lạp yêu quý của ta,
Tiên tử tới tham gia hôn lễ của ta có được hay không.
Ta muốn tiên tử chúc phúc.
Nếu như tiên tử tới, ta sẽ chuẩn bị đồ ăn tiên tử thích ăn nhất.
Tiên tử là người tốt nhất ta từng gặp.
Không có ai sánh được.
Tái bút.
Thánh Á.]
Nam Nhiễm đọc xong bức thư, rồi cất nó đi.
Hệ thống tò mò.
[Ký chủ, ngươi muốn tham dự hôn lễ của Thánh Á sao? ]
Nam Nhiễm coi là chuyện đươg nhiên.
"Đi.'
Hệ thống có chút kinh ngạc.
Đây là ký chủ lười biếng mà nó biết sao?
[Đi? Tại sao ký chủ muốn đi? ]
Nam Nhiễm nghịch tóc.
" Nhưng ta là tiên tử tốt nhất trên thế giới này. "
Nàng đọc không sót một chữ nào trên thư.
Hệ thống im lặng.
Không để ý sự khoe khoang bất chấp sự thật.
Chấp nhận rất hiện nhiên mà không thấy lương tâm cắn rứt.
Không sao cả.
Trong khi nói chuyện với hệ thống.
Nàng phát hiện Mã Lạp đã không thấy đâu.
Nhìn xung quanh một vòng.
Nàng phát hiện Tiểu Hắc long không biết từ lúc nào đã chạy vào trong sơn động.
Trong miệng ngậm dạ minh châu, trên sừng con treo rất nhiều