Xuyên Nhanh: Đại Lão Lại Sắp Sụp Đổ Rồi

Chương 189


trước sau

Hệ thống.

[..]

Lần đầu thấy trường hợp lấy đồ còn lý lẽ hùng hồn như vậy.

Nam Nhiễm đưa tay ra, vỗ đầu Mã Tạp.

"Muốn hạt châu?"

Mã Tạp vừa nghe, ánh mắt liền sáng lên.

Ra sức gật cái đầu lớn của mình.

Nam Nhiễm xoay người nhảy lên người nó.

Nói.

"Đưa ta đến hoàng cung của Thái Dương quốc."

Mã Tập lập tức ngẩng đầu lên.

Nếu đưa chị dâu đến hoàng cung, chị dâu sẽ cho nó hạt châu sao?

Mặc dù chị dâu của người khác sẽ không có điều kiện.

Nhưng.. Được rồi.

Mã Tạp cảm thấy mình là một con rồng tốt.

Sau đó ngoan ngoãn đưa Nam Nhiễm bay đến hoàng cung Thái Dương quốc/

Trên dọc đường đi, hệ thống nghi ngờ, âm thanh non nớt vang lên hỏi.

[Ký chủ, ngày mai hôn lễ của bọn họ mới bắt đầu.]

Nam Nhiễm dựa trên lưng rồng.

Chân mày cau lại, vặn mình.

Tại sao con rồng này lại nóng như vậy?

Hơn nữa bây giờ là ban ngày, ánh mặt trời hơi gắt.

Hừm.

Vừa suy nghĩ, nàng vừa cầm viên dạ minh châu trên tay gác sau đầu mình.

Nam Nhiễm nhắm mắt lại.

Rất lâu sau mới nghe thấy nàng chậm rãi trả lời.

"Đói."

Đếm dạ minh châu nhiều ngày như vậy.

Không phải Thánh Á nói sẽ cho nàng đồ ăn nàng thích ăn nhất sao?

Vậy nàng đi nếm thử một chút.

Chờ nàng ăn no trở về, rồi sẽ đi xem những kho núi nhỏ khác.

Dù sao, nàng vẫn còn.. rất nhiều, rất nhiều, rất nhiều núi kho báu nhỏ nàng chưa đi xem.

Nghĩ như vậy, tâm tình của Nam Nhiễm bắt đầu tốt lên.

Nhón chân lên.

Vốn tưởng rằng chặng đường rất gần.

Kết quả Mã Tạp bay từ buổi sáng đến tận buổi trưa mới đến hoa viên của hoàng cung.

Chân của Nam Nhiễm đặt trên mặt đất.

Mắt cá chân trắng nõn xinh đẹp lộ ra.

Làn váy hạ xuống.

Che đi hình xăm hơi đỏ ở mắt cá chân.

Làn váy mày xanh nhạt, máu tóc như rong biến tán loạn.

Xõa xuống bả vai.

Làn da nhẵn mịn, đôi môi đỏ mọng như hoa tưởng vi, mí mắt rũ xuống, mỉm cười.

Giống như thiên sứ hạ phàm vậy.

Tiểu hắc long đạp chân.

"Hống hống hống, hống hống hống."

Trân châu trân châu, đá quý đá quý.

Tiểu hắc long vô cùng vui vẻ.

Nam Nhiễm nghiêng đầu.

"Ừ?"

Tiểu Hắc Long bị câu hỏi của nàng làm cho ngây người.

"Hống hống hống, hống hống hống,"

Hạt châu, hạt châu, ngươi nói sẽ cho ta.

Hệ

thống phiên dịch lại nói cho ký chủ của mình nghe.

Ký chủ móc móc lỗ tai.

Đặt tay lên cái cây bên cạnh, dùng ngón tay gõ nhẹ.

"Ta không có nói như vậy."

Hệ thống trầm mặc ba giây, cẩn thận suy nghĩ lại.

Đúng như vậy, ký chủ chưa từng thực sự nói sẽ cho tiểu hắc long hạt châu.

Tiểu hắc long đứng ở đối diện, giương đôi cánh của mình.

Đôi mắt to chớp chớp.

Một giây sau.

Tiểu hắc long bắt đầu vỗ cánh.

"Hống hống hống, hống hống hống!"

Nàng là một kẻ lừa gạt.

Tên lừa gạt.

Chị dâu là một kẻ lừa gạt.

Thanh âm của tiểu hắc long càng lúc càng lớn.

Truyền đến chỗ của binh lính tuần tra.

"Âm thanh gì vậy?"

"Đi xem một chút."

Tiểu hắc long gầm lên hai tiếng.

Nam Nhiễm nhét viên dạ minh châu trong tay mình vào trong miệng nó.

Chặn miệng nó.

Tiếng gầm của tiểu hắc long mới dừng lại.

Hừ hừ hai tiếng.

Chị dâu thật keo kiệt.

Nhưng mà vì nó đang ngậm dạ minh châu trong miệng.

Cho nên không nói ra được.

Tiểu hắc long ngậm dạ minh châu, vỗ cánh bay đi.

Nó phải đem viên dạ minh châu này cất vào trong kho núi nhỏ của nó.

Sau đó đi tìm anh trai để lấy vàng, trân châu, kim cương lớn.

Nhân tiện, tố cáo với anh trai.

Để anh trai cho nó nhiều hơn một chút.

Nghĩ như vậy.

Tiểu hắc long càng vỗ cánh nhanh hơn.

Nó đúng là một con rồng thông minh.

Hệ thống thật sự không hề nghĩ tới ký chủ nhà mình sẽ cho người khác dạ minh châu.

Đối với chuyện dạ minh châu ký chủ vô cùng keo kiệt.

Như một loài thú vậy, chỉ ăn không nhả ra.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện