Editor: Howaito Sakura
Sau lời này, ánh mắt của Tinh Chỉ không kiên định như vậy nữa. Tựa như sợ Nam Nhiễm cự tuyệt, bộ dạng bối rối càng rõ ràng hơn.
Nàng nghiêng đầu, liếc nàng ấy một cái, xoay người tiếp tục đi về phía trước, vừa đi vừa nói:
"Ta không thích bị người khác quấy rầy, cũng không thích được người khuyên can."
Nói xong, nàng quay đầu nhìn Tinh Chỉ đang đi theo nàng.
"Có thể làm được thì đi theo."
Tinh Chỉ biết là tiểu thư nguyện ý cho nàng đi theo. Nàng gật đầu, trên mặt mang theo chút vui sướng:
"Ta có thể."
Cứ như vậy, Tnh Chỉ đi phía sau Nam Nhiễm. Hai người xuyên qua khu phố chật ních, đi vòng đi thẳng, rốt cục cũng tới được Đường phủ.
Nàng nâng bước tiến về phía trước. Nàng còn chưa đặt chân lên bậc cửa đã bị thị vệ ở cửa ngăn cản. Thị vệ mặt không đổi sắc, nâng đao trong tay:
"Hôm nay gia chủ không tiếp khách."
Nam Nhiễm nâng tay lên, gạt đao của hắn ra, chậm rãi mở miệng:
"Ta không phải khách."
Thị vệ không nói chuyện, chỉ cho nàng một ánh mắt, muốn nàng tự hiểu chuyện.
Người trên đời đến nịnh bợ chủ của họ nhiều lắm.
Tất cả đều cảm thấy có quan hệ tốt với gia chủ, không phải khách mà là bạn bè. Tuy rằng cô nương nảy rất xinh đẹp, nhưng trong mắt gia chủ không có cô nương đẹp, chỉ có thị vệ hữu dụng vô dụng mà thôi.
Nghĩ như vậy, tâm thị vệ từ chối cho Nam Nhiễm đi vào càng kiên định. Đao trong tay hắn vẫn không nhúc nhích, cứ như vậy đặt ngang tầm mắt nàng.
Tinh Chỉ đứng sau nàng đột nhiên tiến về phía trước.
Nàng ấy không động thủ, chỉ là quanh thân bộc phát một cỗ lực lượng, trực tiếp đánh văng thị vệ đang ngăn nàng lại, nàng ở bên cạnh nàng ấy lông tóc không tổn hao.
Nam Nhiễm nhướn mày, đánh giá Tinh Chỉ một phen.
Không ngờ còn có tác dụng này.
Tinh Chỉ có chút khẩn trương. Lời nói của tiểu thư có lẽ