"Vĩ, anh như thế nào ở chỗ này, còn cùng Miểu Miểu ở bên nhau?" Lục Sanh bước nhanh đi tới, ánh mắt dò xét lướt qua Thẩm Vĩ, cuối cùng dừng ở trên người Lục Miểu.
Lục Miểu mặc một chiếc áo phông trắng với quần short denim, áo phông cổ thấp lộ ra trắng nõn da thịt, mơ hồ có thể thấy được những dấu vết đỏ thẫm ở trên cổ và ngực.
Rậm rạp, cho thấy tình hình chiến đấu của cậu ta đêm qua rất kịch liệt! Cậu nhưng thật ra không nghĩ tới Thẩm Vĩ cùng cậu ở bên nhau phá lệ văn nhã ôn nhu, bọn họ kết giao nửa năm, cũng bất quá mới dắt qua tay hôn môi qua, không nghĩ tới cùng em trai của cậu, mới thấy qua vài lần liền như vậy thiên lôi câu địa hỏa! Lục Sanh lòng tràn đầy trào phúng, trên mặt lại vẫn là bộ dáng nghi hoặc, giống như là thật sự tò mò vì cái gì sáng tinh mơ bọn họ hai người sẽ cùng nhau xuất hiện ở cửa tiểu khu.
Thẩm Vĩ vừa thấy cậu, theo bản năng mà liền buông tay Lục Miểu ra, động tác rất nhanh phảng phất sợ cậu hiểu lầm.
Lục Miểu trên tay trống không, trong lòng một trận co rút đau đớn, cứ như vậy trơ mắt nhìn đến Thẩm Vĩ đi đến trước mặt Lục Sanh, ôm eo cậu, mặt đầy ôn nhu.
"Tối hôm qua tiểu Miểu tới tìm anh, nói em không về nhà, di động cũng tắt máy, người đại diện của em cũng không tiếp điện thoại, cậu ấy lo lắng cho nên liền đi tìm anh, chúng tôi tìm em cả một đêm, đã không còn sớm tiểu Miểu lại muốn đi làm, anh mới đưa cậu ấy về trước, Sanh Sanh, em tối hôm qua chạy đi nơi nào, di động như thế nào còn tắt máy?" Hắn trong giọng nói mang theo ba phần hoài nghi, hai phân thử, tầm mắt trên dưới đánh giá Lục Sanh một vòng, tựa hồ tưởng từ trên người hắn nhìn ra điểm gì.
Lục Sanh còn không có tới kịp mở miệng, Lục Miểu thật nhanh mở miệng nói trước.
"Đúng vậy, anh, anh tối hôm qua đã chạy đi đâu? Anh có biết hay không em cùng Thẩm đại ca tìm ngươi cả một đêm, bọn em đều lo lắng hỏng rồi! Nếu không phải anh là nhân vật công chúng, sợ đối với danh dự của có ảnh hưởng, em đều thiếu chút nữa muốn đi báo nguy!" Tìm cậu cả một đêm! ! A! Cậu thật sự trước nay cũng không biết Lục Miểu da mặt thế nhưng dày như vậy, kỹ thuật diễn còn rất tốt, không đi làm diễn viên đúng là thiệt thòi!