Tuyết Ly..
à không là mèo Tuyết Ly đang thận trọng từng bước tiến gần lại nơi nam chủ ở..
hang động tăm tối khác xa so với khu rừng đầy ánh sáng..
cứ như là ranh giới giữa thiên đường và địa ngục vậy
ít ra đối với cô là như vậy !
Tuyết Ly hít sâu đôi chân nhỏ lại càng thêm đề phòng mà bước vào..
sâu thêm một chút liền chẳng thấy gì nữa
hên mà từ chỗ những khe lỗ nhỏ nước có tí ánh sáng gặp thêm mắt mèo tinh anh ban đêm nên cô dễ dàng nhìn thấy nam chủ đang người đầy máu tươi dựa vào tảng đá sâu trong góc mà thở hổn hển từng hơi
Tay hắn vẫn cầm kiếm phòng bị như chỉ cần có chút động tĩnh liền liền mạng mà chém vào..
Tuyết Ly sợ hắn làm bừa nên giữ một khoảng cách đủ sáng cho hắn dễ dàng thấy mình rồi kêu một tiếng " meo meo "
"…" Mẹ nó ! Cô thề..
cô ghét tiếng kêu này !!!
Đôi mắt âm lãnh lập tức mở ra nhìn vào vị trí phát ra tiếng động mới nhẹ nhàng hạ xuống cảnh giác mà thở ra..
\- Chỉ là một con mèo..
vừa lúc ta đang đói !
"…" Thấy chưa..
cô biết quá mà !
\[…\] Kí chủ sắp bị chén rồi ? hu hu
"…" Đồ hệ thống chết bầm !
\[…\] \* Lúc cần thì toàn lời hoa ngữ..
lúc không cần chỉ toàn lời đớn đau \*
Mèo Tuyết Ly chẳng màn hệ thống nữa chuẩn bị phương án né kiếm của nam chủ..
nhưng xem ra hắn chỉ dọa cô thôi..
hắn còn chẳng có sức mà đi đó chứ ở đó làm màu
Hắn nhìn một màn định co cẳng chạy của cô rồi lại nhìn ánh mắt lanh lợi kia mà đôi mày nhăn lại một cái..Diệm Uyên có chút buồn cười lạnh giọng nói tiếp
\- Ngươi cũng thông minh đấy ! Nhưng nếu không nhanh tránh xa ta..
thì thật sự sẽ hối hận đó !!
Tuyết Ly ta đây mà sợ ngươi á ? Hứ hứ..
chẳng phải vì nhiệm vụ thì ngươi còn