Diệm Uyên quan sát một hồi chẳng nhìn ra thất thường..
xem bộ chỉ là thông minh một chút thôi!
Cả 2 nhàm chán nhìn nhau một hồi
Vết thương của hắn bỗng chốc đau đớn vội buông mèo nhỏ trong tay xuống mà tóm lấy thảo dược cô đem đến tự nhai rồi đắp thẳng lên chỗ đang chảy máu
hắn chỉ có thể lựa chọn liều thôi !
Ngửi thây mùi tanh khó chịu cô liền lùi xa hắn vài bước..
chảy máu kiểu này có khi nào die luôn không?
\[…\] Chắc chắn là không! Nam chủ mà !!
"…" Nam chủ thì ngon rồi..
\[…\] Bao giờ cũng ngon !
"…"
Chẳng biết qua bao lâu hắn mới từ từ mở mắt lần nữa tỉnh dậy, con ngươi đen như dịu đi mà hàn khí vơi dần làm người ta cảm thấy thiếu niên trẻ tuổi có chút nhu nhược
Nhưng thần thái đó nhanh chóng mất đi thay vào là sự lạnh lẽo như thường lệ..
Diệm Uyên đảo mắt nhìn quanh thấy an toàn liền thử nhúc nhích người nào ngờ chạm phải vật nhỏ bên cạnh làm hắn giật cả mình..
Bất quá..
quá là mềm mại đi !
Mèo nhỏ này lông thật tốt màu cũng thật đẹp..
phải chăng vì thế nên linh tính nó đắc biệt ?!
Cũng nhờ nó nên vết thương cũng hắn đã đỡ hơn rất nhiều, không có gì nghiêm trọng thì lát nữa có thể vận công đi về phủ được rồi..
Hắn trăn trở suy tư một lát lại xoa thân mềm của mèo nhỏ như thích thú mà chẳng ngừng tay..
Thôi đem về vậy..
dù gì nuôi thêm cũng chẳng tốn bao nhiêu huống chi nó lại cứu mình, bỏ lại thì quá không được !!
\- Ngươi phải ngoan biết chưa ?!
Tay hắn chỉ khẽ vào đầu cô lạnh giọng mà cảnh báo ..
nếu dám không ngoan thì đem ăn thịt..à thôi đem quăng về rừng !!
\[ Hảo cảm nam chủ dành cho kí chủ bây giờ là 10\]
"…" \=\=..
giả vờ ngủ xem ra chẳng thành công lắm !!
\[…\] Kiểu này hảo cảm 100 chắc xa vời lắm..
"…" 100 á ? Ai lại đi yêu một con vật..
có hệ thống nhà ngươi thiếu não mới kêu ta công lược bằng cơ thể này !!
\[…\] Kí chủ mới là kém hiểu biết ấy..
bao nhiêu nhiệm vụ giả cũng rần rần đi công lược đấy thôi !!
"…" Bọn họ bệnh, ngươi cũng bệnh..
ai đời làm người không muốn lại muốn làm thú !!
\[…\] Nó dễ thương mà..
với lại phù hợp với nam chủ nữa..
"…" Giỏi vô đây mà công lược nè..
nội ăn tiểu này nọ thôi cũng làm người ta phát bực rồi ở đó mà dễ thương!
\[…\] \*