Chiếc xe ngựa run lắc nhanh chóng lướt qua từng tầng người náo nhiệt che đi nỗi đau của nam tử còn đọng lại
Tiếng ngựa hí vang ngừng lại cũng là lúc hắn bình tĩnh bước ra..
Diệm Uyên vẫn là Diệm Uyên là một vương gia mặt than khó gần trong mắt bao người..
như chẳng gì khác lạ chỉ là hắn dần chậm bước chờ cô gái phía sau
Tuyết Ly hiểu ý nhanh chóng hướng lại phía hắn song hành bước vào..
"…" Có lẽ ta không công lược Diệm Minh nữa..
\[…\] Hửm..
nhưng đã đi được hơn nửa đường rồi, kí chủ định cứ thế từ bỏ sao ?
"…" Chịu thôi ! Thuận theo tự nhiên đi..
tham quá thì thâm !!
\[…\] \* Ừ thì kí chủ không tham..
nhưng nó thì ham nha !! \*
… .…
Bàn ăn thịnh soạn theo bữa được dọn ra, cả hai chú tâm ăn vài đũa cũng cũng tạm ngưng, hắn mệt..
hắn chỉ muốn ôm cô mà ngủ một giấc sâu !
Nghĩ liền làm, hắn kéo Tuyết Ly vào lòng..
con ngươi hài lòng nhanh chóng lóe lên nghi hoặc hỏi kĩ lần nữa
\- Lần này ngươi sẽ không chốn đi nữa chứ ?
Tuyết Ly ngước mắt nghiêm túc nhìn hắn một hồi cũng gật đầu
\- Sẽ không..
nếu ngài không tùy tiện mạnh tay !
"…" Nam nhân gì đâu mà thô lỗ hết biết !!
Diệm Uyên cười cười cũng gật đầu an tâm nhắm mắt, Tuyết Ly mệt mỏi một đêm cũng nhanh chóng vào mộng
Êm đềm đôi lúc chỉ xuất hiện khi con người ta biết hài lòng !
… …
Bên này lại không an ổn vậy, sóng gió máu tanh đều chẳng làm hài lòng trái tim khát vọng của Diệm Minh hắn..
Thế mà tiểu miêu lại chọn đi theo Diệm Uyên ?!
Ha..
nàng chờ đi !
Rồi nàng cũng về tay ta thôi !!
…
\- Bẩm hoàng thượng, quý phi nương nương cầu kiến !
công công thận trọng nhìn sắc mặt hoàng đế có chút hạ hỏa mới dám bước vào thông báo
Diệm Minh nhìn về phía ông cũng chợt nhớ đến hình bóng đêm hôm qua..
hắn ta cùng Bảo Ny tâm tình rất nhiều, cũng coi là đặc biệt liền nhanh chóng phân phó
\- Cho nàng vào !
Bảo Ny vui vẻ một thân phấn hồng nhạt thướt tha tiến vào nhìn Diệm Minh càng thêm ôn nhu như nước mà lại gần
\- Bệ hạ..
nghe bảo người tâm tình không tốt, thiếp có thể giúp được gì cho người