Cô gái nhỏ chập chững từng bước nặng nề đi trên đường, quần áo bệnh viện dính máu còn tí tách chuyển máu đỏ sậm trong rất khủng bố, nó chỉ khiến vài người tốc lực mà tránh xa..
đôi mắt đã nhen mờ nhưng ráng chống đỡ đến khi đến địa chỉ ghi trong điện thoại..
đây là khu đô thị giàu cao cấp..
Tuyết Ly tròn xoe mắt nhìn biệt thự rộng lớn trước mặt rồi lùi vài bước nhìn lại mình..
trong thật giống như mồi chài vậy
nếu là ban nãy thì trong đầu cô còn nghĩ mẹ cô có lẽ lúc trước nghèo khó nên mới bỏ cô lại..
nhưng xem đi..
rõ ràng
ngôi nhà này chẳng những chứng minh mọi suy ra ban đầu mà còn triệt tiêu vài hy vọng mỏng manh nhen nhóm..
Tuyết Ly không ngốc..
gia cảnh thế này thì nếu lúc đó đã bỏ đi sao bây giờ lại tìm về chứ ?!
chắc chẳng mấy tốt lành
…
Nghe tiếng bước chân người đến gần cô giật mình nép vào bóng cây to bên cạnh góc cổng nhà, hình ảnh một người phụ nữ toàn thân sang trọng quý phái nhanh chống rơi vào tầm mắt..
bà ta cười có 7 phần giống cô
Tuyết Ly trong nhất thời như có cái gì đó thoát ra muốn chạy vội lại ôm lấy người đàn bà ấy để được vỗ về như trong tưởng tượng lúc nhỏ..
nhưng mà con ngươi co lại đột ngột nhìn bé trai tung tăng theo tay bà ấy liên tục kêu "mẹ ơi mẹ ơi " rồi nhận được nụ cười đức hạnh chuẩn mực mẹ hiền kia khích lệ lại càng phấn khởi mà lon ton vào nhà
Tuyết Ly có vài phần đắn đo nhưng rồi cũng bới móc vài lí do không tưởng mà nuôi chút niềm tin, cho bản thân dũng khí xuất hiện đứng trước mặt bà ấy
người đàn bà ngay lúc định giơ tay đóng cổng lại liền thấy cô gái bất ngờ xuất hiện mà hết hồn lùi vài bước
nét mặt quan sát cô từ đầu đến chân liền có chút hoảng mà che xuống cảm giác chán ghét ngỏ lời
\- Cô gái ! Không biết cô tìm ai..
Tuyết Ly nhìn bà giọng chứa mấy phần lạnh nhạt mở lời cơn đau dịu ban nãy lại bừng lên khó khăn đáp..
\- Là bà tìm tôi..
bà đến cô nhi viện tìm tôi !!?
Người đàn bà nhìn cô liền sáng trưng mắt ngay lập tức định kéo tay cô vào nhà nói chuyện, nhưng rồi nhìn chỗ áo còn dính máu của cô rồi cũng ngừng lại mà cười cười vài phần nhẹ nhàng nói
\- Là con à..
tốt quá ! Mau vào nhà nói chuyện đi con..
Cô nghe chẳng cảm xúc lắm cười giễu vài phần nghẹn lời..
…
Tuyết Ly ngu ngốc mày trong chờ cái gì cơ chứ..
Thấy cô có ý định bỏ đi bà ta nhanh tay cản lại nhanh chóng nói
\- Ta dù gì cũng là mẹ con mà..
chúng ta nói chuyện xíu được không?!
\- Có gì bà