Đi qua biết bao thế giới.
.
đúng là khiến tim con người ta càng ngày càng lạnh nha.
.
\- Nếu hai người thích nhau như vậy, tôi nguyện chúc phúc!
Nói rồi cô xách balo đi sang chỗ Tố Như ngồi, đáng lí ngay từ đầu nên là như vậy rồi.
.
tại nguyên chủ cố chấp nên khiến cô phải dọn tình huống này.
.
Hzz.
.
thật mệt!
Dưới cái nhìn của cả lớp đều là "omg"
Bởi họ cứ nghĩ Tuyết Ly cô là đỉa chỉ biết bám nào biết buông, bây giờ chắc trong đầu họ nghĩ là cô đang "lạc mềm buộc chặt" thôi.
.
Và đương nhiên nam chủ không ngoại lệ rồi!
\- Cậu.
.
cậu không cần như vậy đâu!
Thấy tình huống trước mắt An Hy tỏ vẻ khó xử tiến lại gần cô cất tiếng, vào tai người khác cứ kiểu uất ức lắm vậy.
.
Cô khó chịu thể loại này nhất.
.
day dưa chính là phiền phiền phiền.
.
rất phiền!!!
Được rồi nữ chủ đã thích diễn, bản thân ta đây đành tiếp vậy
\- Mặt mình cũng không dày lắm!
Tuyết Ly cười khẽ, trong nụ cười thành công có tia thất vọng và từ bỏ.
.
đem lòng người hạ xuống cảnh giác mà tin tưởng "cô gái nhỏ này tốn thương rồi"
\[ Ting! Hảo cảm nam chủ dành cho kí chủ là 0\]
\[ Kí chủ hay quá !!!\]
Gì? Nam chủ thiếu nghị lực nha.
.
Không thú vị!!!
\[! \] Kí chủ nhà nó có vẻ thích âm điểm hơn?
\- Thôi.
.
cứ thế đi!
Thiên Phong vừa nói vừa kéo An Hy ngồi xuống, vốn là phải như vậy!
Chính vì là lớp học xuất sắc nên việc tự ý đổi chỗ ngồi không là vấn đề đáng nhắc đến, giáo viên cũng chẳng quản đến, cái họ nhìn đến chỉ là kết quả học tập mà thôi
\-\-\-\- \-\-\-
Tiếng chuông tan học vang lên, cô theo kí ức đi một mạch về nhà, liền có âm thanh hệ