Cứ thế an bình một mạch đến sáng, theo thói quen của nguyên chủ cô phải thức dậy làm cơm hộp tình yêu cho nam chủ, rồi đứng trước nhà nam chủ đợi hắn đi học!
Nghĩ thôi cũng thấy phiền rồi!
Và thế là những chuyện phiền phức đó bị cô ném ra danh sách, phi lí không thấy tồn tại nha!
\[ Kí chủ! khó khăn quá không ấy cô ăn nam chủ đi cho lẹ.
.
\]
Cái hệ thống này không biết bị lắp thiếu não hay sao tối ngày ăn với uống?
\[! \] nó nghe thấy hết đó!
" Ngươi muốn hảo cảm của hắn âm vô cực hay gì mà muốn ta đi ăn"
\[ Có tinh khí thì hảo cảm không còn là tất yếu nữa\]
" Dễ dãi vậy sao?"
\[ Đúng đúng!!\]
" Hzz nhưng ta chưa đủ tuổi nha.
.
chỉ mới 17 tuổi rưỡi thôiiii"
\[.
.
\] hệ thống héo mòn.
.
\- Tuyết Ly! Dậy đi học đi con!!!
Là tiếng của mẹ cô, vươn vai thở dài một cái phải thức dậy thôi.
.
Tạm biệt giường yêu dấu!! hãy đợi ta!
\[.
.
\] nếu cái giường là đối tượng công lược có lẽ kí chủ nhà ta rất hạnh phúc?!
!
Chuẩn bị tươm tất cô bước vội xuống nhà liềm nhìn thấy ánh mắt hoài nghi của mẹ
\- Hôm nay con không làm cơm cho Thiên Phong à?
\- Người ta không cần, con cũng biết phận!
Vừa nghe mẹ cô liền cau mài lo lắng
\- Nó ăn hiếp con à ?
\- Không đâu.
.
chỉ là hắn có người mình thích rồi!!
Nói rồi cô liền cụp mi tỏ vẻ nản lòng bỏ đi.
.
thành công đem sự uất ức của mẹ từ từ thành tức giận
" Con mình vì hắn làm nhiều như vậy mà hắn dám! hứ nó không xứng với con gái nhà mình "
Thông qua hệ thống nghe được suy nghĩ