Chu Khả Nhân không ngờ lại gặp Đường Tuế ở đây.
Cô ta lập tức nhớ đến Đường Tuế là người có thù tất báo, cô chạy đến chắc chắn là để báo thù.
Dù sao thì hôm qua người đàn ông cô thích, lại kéo cô ta rời đi.
Chuyện này chắc chắn là điều vô cùng nhục nhã đối với đại thiên kim tiểu thư như cô!
“Này, Đường Tuế cô không cần nhìn chằm chằm người ta như thế.
”
“Đúng đấy, tối qua chúng tôi đều ở đó, là tự Tống Minh Trì đuổi theo, cô gái người ta không liên quan gì cả.
”
“Cô cũng đuổi việc người ta rồi, giờ lại đuổi đến đây gây sự, hơi quá đáng đấy.
”
Lúc này có mấy thiên kim tiểu thư khác cũng đến mau quần áo, bình thường họ đều không ưa Đường Tuế.
Giờ thấy Đường Tuế đáng ức hiếp người khác ở đây, mấy ả phải giúp một tay.
Chu Khả Nhân thấy xung quanh có nhiều người đứng như vậy cũng không sợ nữa.
Cô ta tin, chính nghĩa sẽ chiến thắng tất cả.
“Đường tiểu thư, tôi đã mất việc ở nhà họ Đường rồi, không thể để mất công việc này nữa, nếu không thì mẹ tôi đang nằm viện không sống được nữa.
”
“Đường tiểu thư, người lớn có lòng lớn, đừng làm khó dễ tôi nữa, có được không.
”
Chu Khả Nhân nước mắt lưng tròng, cất giọng van xin Đường Tuế.
Cô mím môi.
“Cô lạ thật đấy, tôi chỉ tới nói cái váy cô đang lấy là đồ tôi đã chọn thôi, sao cô suy diễn ra nhiều thế.
”
Chu Khả Nhân nghe cô nói vậy thì cười châm biếm.
Cô ta vừa mới tới, bên này cũng không có ai, cô ta đi lấy quần áo sao lại thành đồ cô chọn rồi.
Chắc chắn là Đường Tuế thấy có người đứng ra nói chuyện thay cô ta nên mới giảo biện.
Phi, loại thiên kim tiểu thư, chính là dối trá ghê tởm vậy đấy.
“Đường Tuế, cô lại làm gì đấy?”
Đúng lúc này, giọng Tống Minh Trì bỗng nhiên vang lên.
Tất cả mọi người nhìn về chỗ phát ra tiếng nói.
Chỉ thấy Tống Minh Trì đứng cạnh đó, mặt đầy tức giận.
“Hu hu! ”
Thấy Tống Minh