Mẹ Cố nói xong lại duỗi hai chân về phía Đường Tuế.
Đường Tuế nhíu mày, dùng chân đá vào đùi bà ta.
Đồ tú bà già, trước kia chắc chắn đã tra tấn nguyên chủ không ít.
Cái con mẹ hôn này cũng ly rồi.
Bà ta còn dám diễu võ dương oai ở trước mặt cô, đúng là không biết xấu hổ.
Mẹ Cố bị Đường Tuế đá, lập tức ôm hai chân, kêu lớn lên.
“Đường Tuế, mày làm gì vậy?”
Cố Hoàn Ninh thấy cô bắt nạt mẹ mình thì lập tức đi tới, đưa tay muốn tát Đường Tuế một cái.
Nhưng tay cô ta còn chưa chạm vào khuôn mặt của Đường Tuế thì đã bị Đường Tuế nắm lại.
Đường Tuế tùy tiện vặn một cái, cả người Cố Hoàn Ninh lập tức mềm nhũn, sau đó ngã sấp xuống đất.
Cố Hoàn Ninh đau đớn la lên.
Biểu cảm trên mặt khó coi nói không nên lời.
Bọn họ gây ra ầm ĩ không nhỏ, mọi người cũng vây lại đây.
Ai cũng đợi xem trò cười để chế nhạo.
Đường Tuế cũng không để ý, cơ thể mềm mại nhẹ nhàng dựa vào sofa, ánh mắt bình tĩnh nhìn bọn họ.
“Bà nói tôi không thể sinh con á? Đứa con trai bà cưới tôi về là chỉ vì để thủ thân như ngọc cho người ta thôi.
Tôi khinh.
”
“Hơn nữa, bọn họ không nói cho bà biết sao? Tôi và anh ta đã ly hôn rồi.
”
Lời này của Đường Tuế, chắc chắn là cú sốc cho mẹ Cố.
“Ly hôn?”
Chuyện này xảy ra từ khi nào.
Ha, cũng khó trách con khốn này cũng dám diễu võ dương oai.
Không đúng! Nếu bọn họ đã ly hôn, vậy rốt cuộc Đường Tuế dùng tên ai để đến đây.
Hơn nữa chiếc váy trên người cô chắc chắn không phải hàng rẻ tiền.
“Tuế Tuế.
”
Đúng lúc này, một giọng nói dịu dàng bỗng nhiên vang lên.
Đường Tịch Dao thùy mị dịu dàng khoác tay Cố Đình Tước đi tới.
“Sao em lại đối xử với bác gái như thế, không có lễ phép gì cả!”
Đường Tịch Dao buông Cố Đình Tước ra, đi tới trước mặt Đường Tuế.
“Cho dù em và Đình Tước đã ly hôn, nhưng bác gái cũng là bề