"Tỷ tỷ, tỷ nghĩ xem, tỷ cần phải đoạt lại quyền hành Đường gia, tuyệt đối đừng để kẻ xấu mưu đồ được."
Đường Tuế tiếp tục nói.
"Ừm."
Đường Mộc Nguyệt khẽ gật đầu.
"Tỷ tỷ, tỷ ra ngoài chờ một lát, đợi muội tắm xong, chúng ta cùng đi tìm tỷ phu hỏi rõ ràng."
"Tỷ thấy thế có được không?"
Đường Tuế nhẹ giọng dò hỏi.
"Muội đừng đi, muội vừa đội mưa về, chắc chắn đang mệt, lỡ như bị cảm thì mất nhiều hơn được."
"Không được."
"Tỷ tỷ, tỷ đồng ý cho muội đi cùng đi mà, nếu không… Muội thật sự rất lo lắng, tỷ tỷ."
Soạt, Đường Tuế đứng lên khỏi thùng tắm, dáng vẻ cực kỳ sốt ruột.
Đường Mộc Nguyệt thấy nàng như vậy, cũng không giống người sẽ bị bệnh cho lắm.
Lỡ đâu không cho nàng đi cùng, nàng lại ở đây gây ra chuyện gì.
"Được rồi, được rồi, tỷ ra ngoài uống trà chờ muội.
Cho người vào hầu hạ muội trang điểm đi."
Nghe Đường Mộc Nguyệt nói xong lời này, Đường Tuế mới không còn sốt ruột nữa.
Nàng hài lòng gật đầu, nhìn Đường Mộc Nguyệt bước ra ngoài.
Đường Mộc Nguyệt ngồi bên ngoài, bưng ly trà thơm lên, nhẹ nhàng nhấp một ngụm.
Muội muội đã biết thương người rồi.
Đường Tuế ở bên trong thay quần áo, tóc cũng được lau khô rồi búi lên, rất xinh đẹp.
Xong xuôi mọi việc nàng mới đi ra, đứng trước mặt Đường Mộc Nguyệt, kéo cánh tay nàng ta.
"Tỷ tỷ, chúng ta đi tìm tỷ phu, để nghe hắn nói thế nào."
"Được."
Đường Mộc Nguyệt gật đầu, kéo theo Đường Tuế đi đến tiền viện.
...
Kỷ Vạn Tinh vừa về tới nhà, bởi vì thân phận khác biệt, hắn ta không thể lập tức đến chỗ Đường Tuế được, vậy nên hắn ta mới chạy sang bên Triệu Song Song.
Nào ngờ, chưa kịp hỏi han gì đã nghe tiếng khóc nức nở của Triệu Song Song.
"Vạn Tinh, Đường Tuế bắt nạt ta, nói ta là kẻ ăn nhờ ở đậu, không biết xấu hổ gì đó.
Vạn Tinh, ta rõ ràng là nữ nhân của chàng!"
Triệu Song Song vừa khóc lóc vừa nhào vào lòng