Khuôn mặt nhỏ to chừng bàn tay dựa vào sô pha bị ép đến biến hình, đôi môi đỏ căng bóng giống như thạch trái cây.
Đây là không ăn không ngủ nhìn mình cả ngày đó à?
Không biết tự lượng sức mình!
Hoắc Chi Châu nhíu mày, đang định gọi người kéo cô ra ngoài.
Thì thấy Đường Tuế cố gắng mở mắt ra, lại tiếp tục nhìn chằm chằm anh.
“Cậu chủ.
”
Dáng vẻ giả vờ tỉnh táo có chút buồn cười.
“Hừ.
”
Hoắc Chi Châu hừ lạnh một tiếng, không nhìn cô nữa, ngón tay nhấn nhẹ vào nút bên cạnh sô pha.
Đường Tuế liếc anh ta một cái, nếu như cô chưa gặp Hoắc Chi Châu thì có lẽ sẽ nhìn thêm dung mạo này một hai lần, nhưng ở trước mặt Hoắc Chi Châu thì hoàn toàn không muốn nhìn nữa.
“Cậu chủ.
”
Chàng trai rất cung kính đứng ở trước mặt Hoắc Chi Châu.
“Tôi muốn nghỉ ngơi.
”
Hoắc Chi Châu ra lệnh một tiếng.
Chàng trai đỡ anh ngồi xuống xe lăn chạy bằng điện bên cạnh.
Hai người nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt của Đường Tuế.
Không lâu sau Đường Tuế nghe thấy tiếng nước rào rào truyền đến từ phòng tắm.
Hoắc Chi Châu đang tắm rửa!
Đường Tuế dựa vào sô pha chờ Hoắc Chi Châu đi ra, lúc đầu có chút mơ màng sắp ngủ, đến khi có người đẩy cửa kính phòng tắm ra.
Hơi thở thơm mát lập tức lan ra khắp nơi.
Đường Tuế nhìn về phía phòng tắm, Hoắc Chi Châu từ trong phòng tắm đi ra, trong tay còn cầm khăn tắm lau tóc.
“Cậu chủ, để tôi lau giúp anh.
”
Quản gia lịch sự hỏi Hoắc Chi Châu.
“Ừm.
”
Hoắc Chi Châu đáp rồi điều khiển xe lăn chạy bằng điện đến bên cạnh Đường Tuế.
Vừa ngẩng đầu lên thì nhìn thấy cơ thể xinh xắn của Đường Tuế, da trắng như tuyết, anh lập tức nhíu mày, ném khăn tắm trong tay về phía Đường Tuế.
“Đi thay quần áo.
”
“À.
”
Đường Tuế vừa định ném khăn tắm qua một bên, lại thấy ánh mắt Hoắc Chi Châu càng thêm sắc bén.
Cô mím môi, lập tức quấn khăn tắm quanh người mình.
Sau khi ra ngoài, vừa mở cửa ra đã thấy Lena và