Ừ.
"
Đường Tuế hơi nâng cằm, ánh mắt ra hiệu bọn họ dẫn đường.
Mấy cô hầu gái đều không tới đỡ Lena đang ngã lăn trên đất mà sôi nổi vây quanh giúp Đường Tuế thay quần áo.
Đường Tuế ở trong bồn tắm xa hoa, tắm sữa tắm với hoa tươi, đồng thời trong lúc tắm còn có hầu gái đắp mặt nạ trứng cá muối cho cô.
Đường Tuế mới ngồi dậy từ trên giường, tay nhận lấy một miếng bánh kem nhỏ, còn chưa bắt đầu ăn.
Thì thấy một hầu gái mỉm cười đứng trước mặt.
"Cô Đường Tuế, cậu chủ chúng tôi gọi cô về phòng.
"
Lúc hầu gái nói lời này cũng cực kỳ ngạc nhiên, vốn tưởng Đường Tuế có thể ở lại đã là phá lệ, nào ngờ, người mới rời đi một lát mà cậu chủ đã không chịu được.
Mới có một hai tiếng mà đã sai người đi thúc giục.
Xem ra phải hầu hạ cẩn thận mới được.
"Được.
"
Đường Tuế mặc áo ngủ tơ lụa màu đỏ rượu, hai dây mảnh treo trên vai, nhìn mong manh nhưng lại đầy sức hút.
Đường Tuế bước tới trước cửa, đưa tay mở cửa đi vào, ánh đèn trong phòng đã mờ đi một chút.
Hoắc Chi Châu đã nằm trên giường nghỉ ngơi, Đường Tuế rón ra rón rén bước qua, vừa định thăm dò xem thì thấy người vốn dĩ đang nhắm mắt lại đột nhiên mở mắt ra.
Đường Tuế giật mình sửng sốt, cơ thể vẫn giữ nguyên dáng vẻ khom lưng cúi đầu, phong cảnh trước ngực bị Hoắc Chi Châu đang nằm nhìn không sót thứ gì.
"Lén lút làm gì?"
Giọng điệu Hoắc Chi Châu mất kiên nhẫn hỏi.
"Tôi chỉ muốn xác nhận xem cậu chủ anh đã ngủ hay chưa thôi.
"
Đường Tuế chớp mắt, quỳ xuống tấm thảm cạnh mép giường.
Tầm mắt vẫn luôn dừng trên gương mặt điển trai của Hoắc Chi Châu.
Bị cô nhìn chằm chằm như vậy, Hoắc Chi Châu hơi mất tự nhiên.
Thế nhưng Đường Tuế chỉ chớp mắt, sóng mắt chuyển quanh, càng thêm mê ly.
"Nhưng mà cậu chủ, không phải nhìn như vậy mới có thể ở lại sao?"
"Hay là… Cậu chủ, bây giờ anh đã quyết định để tôi ở lại nên không cần nhìn nữa.
"
Khi nói chuyện, Đường