Ai ngờ, bị nhà họ Hoắc một mực đè ép.
Công ty của bọn họ, bị tra ra trốn thuế hơn một tỷ, vợ chồng hai người bị mời đi uống trà.
Nhiều tiền như vậy, cộng thêm có nhà họ Hoắc thao tác trong đó, vợ chồng bọn họ cũng không thế làm gì.
Hoắc Chi Châu mạnh mẽ xử lý xong những chuyện này cũng không có chút ảnh hưởng nào đến hôn lễ của anh và Đường Tuế.
Bà nội Đường Tuế thay đồ mới, ngồi ở chỗ dành cho người thân, cười khanh khách nhìn Đường Tuế mặc áo cưới xa hoa bước lên lễ đường, từng bước đi về phía Hoắc Chi Châu.
Trong không khí, đều là mùi hương hoa hồng.
Về sau mãi mãi hạnh phúc.
(Hoàn vị diện)
“Xin lỗi Tuế Tuế, anh vẫn luôn coi em là em gái, kết hôn là chuyện cả đời, anh cảm thấy chúng ta nên cẩn thận suy xét lại.
”
Lời nói người đàn ông như chậu nước đá dội xuống đầu.
Đường Tuế không thể tin nổi, níu chặt tay người đàn ông: “Lục Dữ Phong, anh nói mê nói sảng gì vậy? Hôm nay là hôn lễ của chúng ta!”
“Tuế Tuế, em tỉnh táo lại đi.
” Bộ dạng vướng víu của người con gái làm Lục Dữ Phong nhíu chặt mày.
“Em không có cách nào để tỉnh táo được!” Lục Dữ Phong đẩy cô ra, sang chỗ khác nhận điện thoại, không biết bên kia nói chuyện gì, người đàn ông lập tức thay đổi sắc mặt, cầm áo khoác lên rồi vội vã đi ra ngoài.
Đường Tuế gào khàn cả giọng nhấc váy đuổi theo.
“Lục Dữ Phong! Anh đứng lại cho em! Sao anh dám đối xử với em như vậy!”
Lục Dữ Phong cũng không quay đầu lại: “Tuế Tuế, anh có việc gấp, chuyện kết hôn! sau này hãy nói!”
Áo cưới hoa lệ giờ lại trở thành thứ vướng víu, Đường Tuế lảo đảo, làn váy ngăn trở bước chân cô, mặc cô cầu xin hay uy hiếp như thế nào, người đàn ông từ đầu đến cuối cũng không chịu quay đầu, bóng dáng lướt qua rồi biến mất.
“Lục Dữ Phong!”
Bỗng nhiên sự cố phát sinh!
Trong lúc hỗn loạn, làn váy cuốn lấy mắt cá chân, đáy mắt người con gái nhuốm lên sự sợ hãi, một khắc sau, trong vô số tiếng hét chói tai, cô dâu một thân váy trắng từ trên lầu té xuống, máu tươi tràn ra, đỏ thắm chói mắt!
“A! Người chết!”
“Chú rể đào hôn! ”
!
Tích tích tích
Đường Tuế tỉnh lại vì âm thanh lạnh lẽo của thiết bị chữa