Thì ra rượu này không chỉ uống ngon mà còn rất đẹp nữa.
Đường Tuế rất có hứng thú, sau khi uống hết một ly lại lấy một ly Wings of Angel, nghe tên rất trong sáng, lại có màu trắng sữa.
Khá giống sữa bò.
Đường Tuế uống vào, ưm, quả nhiên có vị sữa bò.
Nhưng ngoài sữa bò còn có vang sủi.
Loại này càng dễ uống, dù sao cô cũng rất thích uống sữa bò.
Đường Dao vẫn luôn chú ý đến Đường Tuế, thấy cô thích uống loại này thì lập tức ngoắc tay cho người mang thêm một ly lớn đưa đến trước mặt Đường Tuế.
Nếu cô thích uống, vậy sẽ cho cô uống đủ.
Khi con người ở trong trạng thái say rượu, chắc chắn sẽ nghe lời hơn.
Hơn nữa Đường Tuế vốn thích Cố Trạch Khải, dưới tình huống này, cô sẽ giúp đỡ bọn họ.
Đường Tuế vừa uống hết một ly nhỏ, lại thấy Đường Dao đưa cho mình ly lớn như vậy, khuôn mặt nhỏ lập tức vui vẻ.
Trong lòng thầm suy nghĩ hình như người này cũng không quá xấu xa.
Tay nhỏ của Đường Tuế lập tức cầm lên uống ừng ực.
Đường Dao: …
“Dao Dao, em đi hát với Mạnh Lý Lý đi, anh nói hai câu với cô ta.
”
Cố Trạch Khải nhéo tay Đường Dao.
“Được.
”
Ánh mắt Đường Dao nhìn Cố Trạch Khải có chút lưu luyến không thôi.
“Ngoan, đi đi.
”
Cố Trạch Khải có chút đau lòng.
Tuy rằng anh ta biết Đường Tuế là người điên, nhưng thật sự không muốn cô làm khó Đường Dao khắp nơi.
Chỉ có thể nghĩ cách ngược lại để qua cửa này.
“Ừm.
”
Đường Dao hơi gật đầu, chỉ có thể đứng dậy đi về phía Mạnh Lý Lý.
Cô ta và Mạnh Lý Lý nhanh chóng ca hát, lập tức thu hút ánh mắt của người xung quanh.
Cố Trạch Khải nhìn về phía Đường Tuế, kiềm chế cảm giác buồn nôn, ngồi xuống bên cạnh Đường Tuế.
Đường Tuế nhận ra, cô nhíu mày, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng cũng tràn đầy chán ghét.
Cô lại ngồi qua chỗ khác.
Dựa theo cốt truyện, nam chính và nữ chính đều vô cùng chán ghét cô.
Nếu không phải Luân Hồi Kính giao nhiệm vụ cho cô, cô mới không đến đây