Cước bộ của Tạ Loan vừa lớn vừa nhanh, chỉ một lát đã đến bên hòn non bộ.
So với hai ngày trước, thời tiết hôm nay tốt hơn rất nhiều, trong ánh nắng buổi chiều và một ít men rượu, dù Tạ Loan mở to hai mắt vẫn chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng của nữ nhân đang ngồi trên phiến đá.
Bóng lưng mỏng manh, vòng eo nhỏ nhắn, trên búi tóc chỉ có một cây trâm hoa lụa rũ xuống, nhìn rất mộc mạc, Tạ Tri Hạnh đang dựa vào người nàng, vươn tay muốn bắt lấy những tua rua từ đóa hoa lụa kia để chơi.
Tạ Loan vừa định cất tiếng gọi.
Ngay lúc đó, nhũ mẫu của Tạ Tri Hạnh đã tìm đến, Ninh Xu giảng giải kỹ càng cách tết tóc hình xương cá cho bà, đầu óc nhũ mẫu linh hoạt, rất nhanh đã hiểu.
Nhìn thấy dáng vẻ xinh đẹp và tính cách dịu dàng của Ninh Xu, nhũ mẫu nhớ lại những tin đồn gần đây, nói: "Cô nương khéo tay thật đó!"Ninh Xu đáp: “Chỉ là một trò chơi nhỏ thôi, ta không dám nhận lời khen đâu.
”Nhũ mẫu cười một tiếng với vẻ mặt hiểu rõ nhưng không vạch trần, lại nói với Tạ Tri Hạnh: "Hạnh tỷ nhi bây giờ đã có tóc tết đẹp hơn Đào tỷ nhi rất nhiều, sắc trời đã chuyển, chúng ta cũng đã chơi đủ, nên quay về rồi!"Vừa nghe đến tên Tạ Tri Đào, Tạ Tri Hạnh bĩu môi, vô thức ôm lấy cánh tay Ninh Xu: "Ta không muốn, ta muốn chơi với A Xu tỷ tỷ.
"Đừng thấy nàng nhỏ tuổi mà lầm, nàng có sự nhạy cảm mà không ai ngờ tới.
Ngọc Bình đúng lúc xen vào: "Hạnh tỷ nhi, Ôn cô nương hôm qua vừa mới bị sốt, thân thể vẫn còn yếu, bây giờ cần phải nghỉ ngơi thật tốt.
"Lúc này Tạ Tri Hạnh mới miễn cưỡng buông tay áo Ninh Xu ra, cắn môi dưới, rồi cẩn thận từng li từng tí hỏi: "A Xu tỷ tỷ, lần sau muội có thể đến chơi với tỷ không?"Đứa bé này khao khát sự ấm áp và yêu thương.
Lòng Ninh Xu mềm nhũn: "Đương nhiên.
" Nàng duỗi đầu ngón tay ra: "Chúng ta ngoéo tay nào.
"Đôi mắt Tạ Tri Hạnh sáng lên: "Ừm!"Khi tiểu cô nương vươn ngón tay nhỏ bé ra muốn ngoéo thì có giọng nói thiếu niên khàn khàn từ cách đó không xa vang lên: "A Hạnh, bình thường tam thúc dạy ngươi thế nào?"Tạ Tri Hạnh "A" một tiếng, nhìn về phía sau Ninh Xu: "Tam thúc!"Tạ Tam?Ninh Xu không ngờ lại gặp Tạ Loan nhanh như vậy, nàng nhanh chóng lướt qua trong đầu, cho đến khi có hết thông tin của Tạ Tam mới quay đầu lại.
Chỉ thấy một thiếu niên mười sáu, mười bảy tuổi, mặc một trường bào đỏ gấm thêu hoa văn tường vân chìm giống như ngọn lửa đang bừng cháy xuất hiện trước mắt mọi người.
Hắn đeo đai lưng bằng ngọc rộng khoảng một ngón tay quanh eo, bên hông thắt ngọc bội chất lượng thượng hạng, dáng người cao gầy, lông mày như được vẽ nên,