Quân Dao và Tiêu San chầm chậm tiến về phía cái bàn ở góc tối ngồi xuống , chậm rãi quan sát bữa tiệc.
Nhà trường tổ chức tiệc ở một căn biệt thự cho thuê ở ngay kế bên trường .
Biệt thự hai tầng rộng lớn khang trang với lối kiến trúc Châu Âu cổ độc đáo. Bên trong được phủ lên một lớp sơn vàng vàng sáng bóng sang trọng.
Ánh đèn nhàn nhạt mờ ảo từ đèn chùm toả ra , chiếu rọi lên những hoạ tiết lộng lẫy trên bộ dạ tiệc của các học sinh nữ.
Lấp lánh và khoa trương vô cùng.
Tiêu San ngồi đó ăn uống mãi cũng chán , cô bé quay ra bắt đầu nài nỉ Quân Dao đòi đi chơi.
Cô chỉ liếc nhìn vào chiếc đồng hồ đeo tay một lát rồi kéo Tiêu San đứng dậy , tiến thẳng đến trung tâm bữa tiệc.
Đến giờ rồi.
- Quân Dao tỷ tỷ ! Tiêu đồng học !
Lục Trà một thân một mình thanh lịch chạy đến bên cạnh cả hai , cười cười nói nói.
- Lục đồng học , tôi nhớ không nhầm thì đã nói rằng chúng ta bằng tuổi.
- A , mình ... mình xin lỗi ...
- Lục Trà , cậu làm gì ở đó vậy ?
Tạ Tấn Khang bước đến đứng cạnh Lục Trà , đoạn lại nhìn nữ nhân trong lòng với nữ nhân một thân vest đen trước mắt .
- Lạc Quân Dao , có chuyện gì không nên gây rối , đang là bữa tiệc . Trà Nhi , cậu cung đừng gây rối.
Tạ Tấn Khang nói xong liền kéo Lục Trà đi thẳng. Nữ nhân họ Lục lập tức cảm thấy khó chịu. Cô ta biết rõ , Tạ Tấn Khang đang ngày càng trở nên lạnh nhạt mà đối đãi với cô ta.
Bữa tiệc cứ yên ổn mà trôi qua , chẳng mấy chốc đã đến hồi kết. Quân Dao được đề cử đại diện cho khối học sinh cuối cấp lên phát biểu đôi lời.
Thiếu nữ hôm nay tiêu soái trong bộ vest sang trọng . Âm giọng cứ đều đều vang lên.
- Đó chính là tất cả những gì tôi muốn nói với các bạn. Ngoài ra , hôm nay tôi còn muốn tặng cho người bạn thân của tôi một món quà .
Tiêu San ở bên dưới đang ăn thạch liền giật thót , thiếu chút nữa bị nghẹn. Cô bé đưa ánh mắt như " ta không hề biết về chuyện này " lên nhìn chằm chằm vào cô gái trên sân khấu . Đổi lại là một ánh mắt ngập ý cười.
Rất nhanh sau đó , trên màn hình lớn xuất hiện một tờ giấy khám bệnh . Đáng nói ở đây là giấy khám thai nhi , dưới tên của phụ sản Lục Trà.
Hội trường nhanh chóng trở nên ồn ào , mấy anh hùng bàn phím ngay lập tức rút điện thoại ra chụp tới tấp .
Tạ Tấn Khang nhìn thấy hình ảnh lớn kia liền nhíu mày , cúi xuống nhìn chằm chằm vào nữ nhân trong lòng .
Lục Trà mặt cắt không còn một giọt máu , lắp ba lắp bắp, luống cuống trả lời.
- Không ! Đây là ảnh ghép ! Các cậu phải tin mình .
Nghe thấy vậy, đám đông cũng bắt đầu ồn ào thêm .
- Ân , quả thật có thể ghép.
- Trông bụng của Lục đồng học cũng vẫn nhỏ mà ?
- Ngu ngốc quá đi ! Cô ta mặc