Quân Dao nhắm mắt lại, ngả người về sau ghế, miệng nhỏ vang lên âm giọng nhàn nhạt bất cần.
- Giết.
Câu nói của cô vừa thốt ra, không gian ngay lập tức trở nên yên lặng.
Vu Tử Ân một mặt như đang đánh giá nữ nhân trước mắt, một mặt lại vô cùng thích thú. Hắn cảm thấy cô gái này có rất nhiều bí mật, rất kì lạ, lại có chút quen thuộc.
Lúc này, Tĩnh Dạ cũng đã biến đổi thành tang thi. Anh cùng Vân Trương và lão tang thi gầy gò nhanh chóng chạy đến tấn công hòng lật đổ chiếc xe lên.
Quân Dao đang muốn bước xuống xe liền bị một lực đạo ấn xuống ngồi vào ghế trở lại.
Cô quay người lại thì nhận được một ánh nhìn sắc lẹm từ Hoắc Dật Thành. Anh nghiêm mặt nhìn cô.
- Cô quậy đủ rồi, ván này để tôi!
Nói xong, anh liền trực tiếp dịch chuyển ra khỏi xe trong sự ngạc nhiên của ba người còn lại.
Anh chạy ra một bãi đất xa xe một chút, đám tang thi thấy vậy cũng chạy theo.
Hoắc Dật Thành đưa tay lên cao, từ trên trời, một đạo sấm sét đánh thẳng xuống tay anh, cả thân thể cao lớn liền được luồng sáng màu vàng bao trọn.
- Đây là hào quang của ta!
Dứt lời, một luồng sáng từ tay của nam nhân bay đến nhắm thẳng vào ba tên xác sống. Bọn chúng nhanh chóng co giật rồi cháy đen thui.
Nhìn thấy thành quả của bản thân, Hoắc Dật Thành không chút ngượng nghịu cười lớn, chân còn đạp đạp lên người Vân Trương vài cái.
- Anh ngứa mắt chú lâu lắm rồi đấy!
Tất nhiên anh còn không quên nhìn Quân Dao với ánh mắt khiêu khích. Giống như biểu thị " Đừng tưởng chỉ có mạnh, tôi mới là bá nhất! "
Quân Dao: ... Hình như thiết lập nhân vật nam chủ cũng có vấn đề. Hắn thực là bị bệnh thần kinh!
Hệ thống: Kí chủ, trước khi nói người ta có phải cô nên xem lại mình không ?
Quân Dao mở cửa xe, nhảy xuống đi đến đứng bên cạnh Hoắc Dật Thành. Dật Thành thấy cô đi về phía mình liền nghĩ rằng bản thân sắp bị đánh, vội vàng ôm đầu lùi lại phía sau.
Quân Dao mắt cá chết nhìn anh một lúc lâu rồi bĩu môi đầy khinh bỉ. Nhát gan!
Cô ngồi thụp xuống, trực tiếp rạch đầu của lão tang thi gầy ra rồi moi móc.
Hành động kinh khủng này đối với Đàm Sương và Hoắc Dật Thành có lẽ đã thành quen nên không có phản ứng gì nhiều.
Ngược lại, Vu Tử Ân lại khá ngạc nhiên. Hắn ngạc nhiên chứ không cảm thấy ghê sợ bài xích.
Hắn thực sự không nghĩ một cô gái chân yếu tay mềm sẽ dám làm hành động như vậy với thứ nhân loại biến dị kia.
Quả thật là cường nữ, quả là ngọc đẹp.
[ Tinh ]
[ Hảo cảm tăng 20%, hiện tại là 40%. Thỉnh kí chủ cố gắng. ]
Quân Dao nghe rõ mồn một âm thanh máy móc vang lên trong đại não. Miệng nhỏ yêu kiều khẽ cong lên một nụ cười câu nhân.
- Tìm thấy rồi.
Cô đưa tay lên,