Tác giả: Cửu Thiên Tuế
Editor: 2508_Xoài
Beta-er: 2508_Tiểu Tỷ Tỷ
Có điều, Nguyễn Tiểu Ly diễn vai phản diện vốn chính là đang diễn lại con người thật của mình. Hơn nữa, bản thân cô đã trải qua nhiều thế giới như vậy, kỹ thuật diễn xuất không phải là loại cùng đẳng cấp với Nguyễn Mộ Mộ. Nguyễn Mộ Mộ càng muốn phân chia cao thấp với Nguyễn Tiểu Ly thì chỉ càng bị Nguyễn Tiểu Ly đàn áp về mọi mặt mà thôi.
Bên cạnh đó, dưới sự tiên phong của Nguyễn Mộ Mộ và Nguyễn Tiểu Ly, cả đoàn phim lại càng nhiệt tình đóng phim hơn chứ không hề giảm bớt, do đó tiến độ quay phim cũng nhanh hơn nhiều.
Rất nhanh, tất cả phân cảnh phải quay ở chỗ này đều đã được quay xong. Bởi cảnh quay tiếp theo sẽ quay ở một nơi khác nên các diễn viên được cho về nhà nghỉ ngơi, vài ngày sau sẽ đi đến địa điểm mới.
Hiếm khi có thời gian nghỉ ngơi, Nguyễn Tiểu Ly nhanh chóng thu dọn đồ đạc và trở về Nguyễn gia.
Cuộc sống mấy ngày sau đó thật ra cũng chẳng khác gì trước đây, Nguyễn Tiểu Ly sắm vai một kẻ độc ác ngày ngày bắt nạt Nguyễn Mộ Mộ, ngày qua ngày vô cùng thích thú.
Tuy nhiên, sáng sớm hôm nay, Nguyễn Tiểu Ly vừa xuống nhà đã đột nhiên nhìn thấy Nguyễn Hào mang khuôn mặt vừa nghiêm túc vừa rồi rắm ngồi đó. Thấy vậy, Nguyễn Tiểu Ly dừng chân một lúc nhưng cuối cùng vẫn bước lên phía trước, ngồi cạnh Nguyễn Hào.
“Ba, có chuyện gì sao? Nhìn sắc mặt của ba không được tốt lắm.”
Nguyễn Tiểu Ly giống như chỉ vô tình hỏi một câu, sau đó rất nhanh đã dời mắt sang chỗ khác. Nhưng không ngờ Nguyễn Hào lại không giống như trước mà qua loa vài câu cho có lệ. Ông ngẩng đầu, im lặng nhìn Nguyễn Tiểu Ly.
Nguyễn Tiểu Ly cảm nhận được ánh mắt của Nguyễn Hào bèn cau mày, lại lần nữa nhìn sang ông.
“Chẳng lẽ chuyện này có liên quan tới con?”
Nguyễn Hào lập tức gật đầu, Nguyễn Tiểu Ly liền cảm thấy hơi khó hiểu. Một lúc sau, Nguyễn Hào mới nói.
“Nhà họ Lệ muốn kết thông gia với nhà họ Nguyễn, muốn cưới con.”
Nghe xong lời nói Nguyễn Hào, Nguyễn Tiểu Ly tức khắc lục lọi lại tình tiết cốt truyện trong trí nhớ.
Theo đó, nhà họ Lệ với nhà họ Nguyễn thật sự có liên hôn, nhưng nó lại không phải là hôn nhân hợp tác thương mại mà chỉ đơn thuần là nhà họ Lệ muốn lấy con gái của nhà họ Nguyễn. Nguyên cớ của hôn sự này bắt nguồn từ giao ước trước đây của ông nội Nguyễn và ông nội Lệ.
Hơn nữa, ông nội Nguyễn đã giúp đỡ ông nội Lệ rất nhiều, cũng có thể được coi là một ân nhân nên trước khi ông nội Lệ qua đời, ông đã yêu cầu nam chính kết hôn với con gái của nhà họ Nguyễn.
Xác định được chuyện này, Nguyễn Tiểu Ly cảm thấy yên tâm hơn không ít. Cô còn sợ rằng bởi vì cô đến đây sẽ dẫn đến cốt truyện lại bị sai lệch. May mà không có điều gì xảy ra cả.
Nguyễn Tiểu Ly nhanh chóng sắp xếp lại suy nghĩ của mình, sau đó liếc mắt nhìn Nguyễn Hào, trong mắt mang theo sự thắc mắc: “Ý ba là gì?”
Nghe được câu hỏi, nét mặt của Nguyễn Hào có chút bối rối. Ông mấp máy môi định nói gì đó nhưng cuối cùng lại thôi.
Nguyễn Tiểu Ly vừa nhìn biểu cảm của Nguyễn Hào liền biết ông đang suy nghĩ cái gì trong lòng. Mặc dù Nguyễn Hào đối xử với Nguyễn Tiểu Ly không tệ, nhưng suy cho cùng ông cũng là loại người đặt lợi ích lên hàng đầu.
Ngay khi Nguyễn Hào đang chuẩn bị nói, đột nhiên Nguyễn Mộ Mộ đi từ trên lầu xuống. Thấy Nguyễn Mộ Mộ xuất hiện, cả Nguyễn Hào và Nguyễn Tiểu Ly cùng ăn ý không nhắc tới chuyện ban nãy.
Nguyễn Mộ Mộ vừa xuống đã lập tức sán lại gần Nguyễn Hào.
“Ba, ba với Tiểu Ly đang nói gì vậy? Trông sắc mặt của ba có vẻ không được tốt lắm.”
Nguyễn Tiểu Ly nhìn thấy Nguyễn Mộ Mộ, nét mặt lập tức sa sầm.
“Con no rồi.” Nói xong, cô nhanh chóng đẩy bát cơm sang một bên rồi đứng dậy rời đi.
Nguyễn Mộ Mộ nhìn thấy vẻ mặt khi rời đi của Nguyễn Tiểu Ly, cảm xúc cũng suy sụp theo, trông rất đáng thương và vô tội.
“Ba, có chuyện gì vậy? Phải chăng con lại làm gì đó khiến em ấy giận rồi hả ba?”
Nguyễn Hào chỉ cho rằng do ông đề cập đến cuộc hôn nhân với nhà họ Lệ nên Tiểu Ly mới không vui, dù sao người ta cũng đồn rằng Lệ Thâm Bạch chính là một người đàn ông vừa già vừa tàn tật. Nghĩ đến đây, Nguyễn Hào bất giác lấy tay xoa mày.
“Không phải, chuyện này không liên