000 sau một hồi bị cô đả kích liền giận dỗi offline.
Vân Yến thấy vậy liền trợn mắt, cái hệ thống này lại nổi điên gì nữa rồi?
Cô cũng không chọc giận gì nó nha!
Gác lại sự khó hiểu trong đầu mình, Vân Yến lại tiếp tục đọc sách, tiện tay lấy thanh chocolate từ không gian ra ăn.
Lúc đọc sách xong cũng là lúc Vân Yến ăn được ba mươi thanh chocolate.
Vì cảm thấy hơi nhàm chán Vân Yến liền ngước nhìn xung quanh một chút, sau đó...!tiếp tục ăn chocolate.
Khoảng một lúc sau, Kim Bảo từ xa háo hức bò đến dưới chân cô, âm thanh đáng yêu của nó vang lên: "Chủ nhân, em đã tìm thấy vật chủ nhân bảo rồi."
Miệng Kim Bảo bây giờ đang ngậm một lọ thủy tinh, bên trong có một loại chất lỏng màu xanh ngọc.
"Ngoan." Vân Yến cúi người vỗ vỗ đầu nó, sau đó trực tiếp quay bước đi.
Kim Bảo nhảy lên vai cô rồi biến mất.
Chỉ Tiên bỗng nhiên ngưng oán hận nhân sinh, nhìn thấy Hồi Di giờ đang trong tay Vân Yến liền chửi thầm một câu sau đó chạy đến cản đường cô, ánh mắt đầy sự tức giận.
"Con cương thi nhà ngươi..."
"Gọi tên ta cho đàng hoàng." Vân Yến nhàn nhạt liếc hắn một cái, giọng nói lành lạnh.
"Tạ cương thi." Chỉ Tiên cắn răng.
"Tốt, có chuyện gì?" Vân Yến đột nhiên ôn hòa như gió xuân, giống như mình không làm cái gì có lỗi cả.
Chỉ Tiên bị biểu hiện của cô chọc cho tức cười, trên tay hắn xuất hiện một thanh kiếm màu đen, xung quanh bao bọc một lớp hắc khí cùng sát ý mạnh mẽ.
"Bổn tiên ta thà mất hết tất cả cũng không đưa cho ngươi Hồi Di!"
"Đừng..." Tích Hy mày hơi nhíu lại định ngăn cản Chỉ Tiên thì bị cô cắt lời.
"Đây là lời ngươi nói đó." Thanh kiếm đó nhìn rất thú vị, Tinh Tú chắc hẳn sẽ rất thích ăn nó.
Chỉ Tiên cắt lấy bàn tay mình, máu của hắn toàn bộ bị cây kiếm màu đen đó hấp thụ, hắc khí quanh kiếm dần tản đi, thay vào đó là ánh sáng màu đỏ nhàn nhạt.
Vân Yến hơi ngạc nhiên, cười khinh một cái.
Tưởng thế nào, ai ngờ lại có người làm giả hắc khí của cô ban phát cho mấy vật tầm thường này.
Đây là lần thứ mấy ở vị diện này rồi nhỉ?
Tốt nhất đừng để cho cô phát hiện ra kẻ chủ mưu.
Nhưng mà dù kẻ chủ mưu có trốn đằng trời, cô cũng có thể lật trời tìm hắn.
Mà cũng phải nói, bản fake này nhìn rất đáng yêu, thật muốn làm nó gãy thành từng mảnh sau đó đưa nó vào ngọn lửa của phượng hoàng nung nóng cho đến khi nào nó không còn mảnh vụn thì thôi.
"Giúp ta một lần." Khuôn mặt Chỉ Tiên bỗng nhiên hơi tái nhợt, môi lầm bầm một câu.
Cây kiếm trong tay hắn run lên dữ dội như đang phản kháng, nhưng chỉ có Chỉ Tiên biết, nó đã chấp thuận yêu cầu của hắn thậm chí là đang hưng phấn lạ thường.
Chỉ Tiên hơi nhắm mắt, tập trung cảm nhận luồng sức mạnh mà cây kiếm truyền vào thân mình.
Rất mãnh liệt.
Cảm giác vẫn y hệt như ngàn năm trước.
Nhưng mà, để bảo vệ Hồi Di mà dùng đến cả nó thì có đáng không?
"Suy nghĩ chuyện gì mà lâu vậy?" Vân Yến bất mãn lên tiếng, có ai chuẩn bị đánh nhau mà bảo với kẻ thù chờ mình nhớ về chuyện xưa một tí rồi đánh nhau không?
Không hề! Có mấy kẻ bị thần kinh giai đoạn nặng như nam nữ chính mới làm việc đó.
"Chờ ta một tí." Chỉ Tiên hơi bĩu môi, phần sức mạnh từ cây kiếm hắn còn nhận chưa xong thì làm sao có thể đánh với cô.
Ngay cả tiểu tử Tích Hy mạnh hơn hắn, cô cũng xử được.
Vậy chẳng phải hắn sẽ bị cô xử lý nhẹ nhàng như ăn bánh sao?
Người ta đẹp trai chứ không ngu.
Vân Yến suýt chút nữa là lấy con rùa trên vai mình chọi vào đầu hắn.
Cmn, đi đánh nhau mà còn ra điều kiện các kiểu thì mới chịu đánh cơ.
Được rồi, bổn cương thi nhịn.
Ai bảo bổn cương thi là người tốt tính chứ!
"Cô muốn hắn cảm nhận được sự đau khổ khi mất đi tâm can bảo bối của mình dù đã phải dùng đến cấm thuật nha." Giọng 000 manh manh phát ra trong đầu cô, ngữ khí chắc nịch.
Vân Yến không phản bác chỉ hơi hơi mỉm cười.
Không phải ngươi đang giận ta sao? Đột nhiên ngoi lên làm gì.
"Hừ, cô đừng nghĩ tôi không đọc được nghĩ của cô, mà ai lại giận ký chủ chứ, ai lại dám giận cô vậy hừ hừ." Chất giọng moe pha chút tức giận của 000 đảm bảo sẽ làm mấy kẻ thanh khống tan chảy.
Cô nhếch nhếch đuôi lông mày: "Ngươi có thể dừng nói với cái chất giọng đó được không?"
"Không thể, tôi lỡ tay đặt thành giọng mặc định rồi." 000 vô tội nói.
"Bây giờ ta mới biết hệ thống các ngươi có