Sòng bạc ở trấn này tuy không to lớn nhưng cũng khá đông người, tiếng nói chuyện vang lên rôm rả vô cùng.
Nhưng có lẽ vì thấy cô bước vào mà nhỏ dần thành những tiếng xì xầm.
Tiểu nhị ngay lập tức tiếp đãi Vân Yến, khuôn mặt có chút khẩn trương.
Cũng không phải chỉ có mình tiểu nhị khẩn trương mà vài người có thực lực trong sòng bạc cũng ngừng lại hành động của mình, bình tĩnh âm thầm quan sát cô.
Gặp người có thực lực cao, bọn họ đương nhiên phải để ý một chút, hoặc là tránh xa hoặc là im lặng, nếu không rất dễ dính họa vào thân.
Thiếu nữ da trắng như ngọc, dung mạo diễm lệ bí ẩn khiến người ta không nhịn được mà nhìn thêm vài lần.
Vân Yến không để ý đến ánh mắt của bọn họ, nhìn sang tiểu nhị, phong thái tự tin mà lãnh đạm rất thu hút ánh nhìn.
Tiểu nhị giọng không kiêu ngạo không siểm nịnh hỏi: "Cô nương đây là?"
"Đánh bạc." Vân Yến cong khóe môi, đáy mắt hiện lên ý cười.
Mỹ nhân cười làm cảnh vật cũng theo đó mà hài hòa không ít.
Vài người nhìn thấy nụ cười ấy liền ngây người, không thể không nói rằng vị cô nương này rất đẹp.
Đã khuynh nước khuynh thành lại còn có thực lực, hiển nhiên là không phải người bình thường.
Không thể trêu, không thể trêu.
"Cô nương, trước tiên muốn vào sòng bạc phải nộp ba linh thạch hạ phẩm."
"Đắt như vậy?" Vân Yến nheo mắt, giọng nói không rõ cảm xúc.
"Giá này được tính là phổ thông rồi cô nương, không đắt." Tiểu nhị cẩn thận nói.
"Hai linh thạch hạ phẩm." Vân Yến vẫn giữ nguyên nụ cười trên môi.
"Hai linh thạch...!có chút ít." Tiểu nhị nuốt nước bọt nhưng cũng không dám trực tiếp đuổi cô ra ngoài.
Thực lực của người này, bản thân tiểu nhị đã cảm nhận được vài phần, nếu đắc tội sợ rằng sẽ ảnh hưởng đến sòng bạc, lúc đó ông chủ có lẽ sẽ đuổi hắn.
Vân Yến híp mắt nhìn mấy viên linh thạch trong tay mình.
Lúc nãy chỉ hái có ba bốn chiếc lá, không có hái nhiều như vậy, nếu bây giờ đóng hết cho cái sòng bạc này, thì vào trong cũng không thu lại được bao nhiêu.
Biết mọi người kiêng kị mình, Vân Yến quyết định lấy thực lực chèn ép cho nhanh.
Thế giới này cá lớn nuốt cá bé, việc Vân Yến làm chẳng qua là một chuyện xấu trong vô vàn việc xấu.
Đây là suy nghĩ hiện tại của cô, còn lúc sau thì chưa chắc.
"Vậy một linh thạch đi, vừa đủ đó." Vân Yến vứt một viên linh thạch vào tay tiểu nhị sau đó liền nhanh chân bước đi vào trong, không để cho tiểu nhị có thời gian phản ứng lại.
Tiểu nhị: "..."
Vân Yến vừa vào sòng bạc được mười lăm phút đã nhàn nhã bước ra, trong tay là một bịch to linh thạch.
Đám người bị cô lột sạch linh thạch từ đầu đến cuối luôn trừng mắt nhìn cô nhưng không ai dám ra chắn đường, bởi Vân Yến vốn không chơi xấu, là do bọn họ xem thường cô cho nên mới thua thảm hại như vậy.
Vậy nên người đời mới có câu không nên nhìn vẻ ngoài mà đánh giá người đó.
Kiếm được tiền, trong lòng Vân Yến liền vui vẻ.
Nhưng nghĩ đến ở đây không có chocolate, vẻ mặt cô lại khôi phục lại lạnh nhạt.
Đã đến gần quan tài, Vân Yến liền thấy có vài người xoay quanh, phỏng chừng là bị nhan sắc của Khải Đồ mê hoặc, tiếc là kết giới của cô không dễ phá cho nên bọn họ cứ mãi đứng quanh như đám ruồi vo ve không ngớt.
Đặc biệt trong đám người có một nữ nhân cùng hai nam nhân nhan sắc nổi bật như hạc trong bầy gà, đặc biệt là cái ánh sáng trên đầu của nữ nhân kia làm cho Vân Yến có chút dự cảm không tốt.
"Vân Yến, đó là con gái cưng của thiên đạo cùng hai lốp xe dự phòng." 333 nhắc chở cô.
"Lốp xe dự phòng?" Vân Yến giật giật khóe miệng, ánh mắt lại biến hóa, "Vậy là nam chính chưa lên sàn sao?"
"Đúng rồi nha, nữ chính là nhan khống, trước khi gặp nam chính thì đã sớm có một dàn lốp xe dự phòng nhan sắc tuyệt trần rồi." 333 ngưng lại một chút, "Nếu bây giờ cô ta đã gặp Khải Đồ, chỉ sợ là..."
"Sợ gì? Sợ nữ chính bị Khải Đồ mê hoặc liền vứt bỏ nam chính sao?" Vân Yến lạnh nhạt nói.
333 không chút khách khí nói, "Đúng vậy Vân Yến, thiên đạo sẽ sớm cho Khải Đồ luân hồi, cô mau dẫn hắn đi đi, cách xa bọn họ một chút."
Với tư cách của một người bảo hộ, Vân Yến nhanh chóng lên sàn.
Cô mà không nhanh chóng xuất hiện chắc là nữ chính sẽ dùng pháp bảo thần khí gì đó phá vỡ kết giới sau đó biến Khải Đồ thành một bánh xe dự phòng?
Nguyệt Phong một thân bạch y cao ngạo mà lãnh đạm, tóc đen theo gió tùy ý mà phấp phới, dung mạo hoa nhường nguyệt thẹn rất xứng với cái danh nữ chính.
Nàng ta phóng tầm mắt lên nhìn người phía trong kết giới, miệng cười như không cười, đáy mắt hiện lên vài phần kinh diễm.
Nam nhân bên cạnh nàng ta người thì lạnh nhạt vô tình, người lại ôn nhu ấm áp, chỉ số nhan sắc cũng được tính là cao, cả ba