Nguyên chủ đường đường là một ảnh hậu lại phải đóng vai nữ phụ, Nhạc Thư là một tiểu hoa đán mới nổi lại được đóng vai nữ chính, thế có nghĩa là gì? Có nghĩa là Nhạc Thư được nâng đỡ, kẻ ngu mới không nhận ra.
"Ký chủ, cô không muốn đóng vai nữ phụ số một này hả?" 000 tò mò hỏi.
"Ừ, ta muốn đóng vai thái hậu." Vân Yến ăn chocolate, ánh mắt đôi lúc lại lơ đãng hướng về phía Nhạc Thư bên kia.
"Nhưng vai thái hậu chỉ có ba bốn cảnh quay thôi." Hệ thống giật khóe miệng, sở thích của ký chủ thật độc đáo.
"Thái hậu là vai duy nhất có thể mắng nam chính và tát nữ chính." Cô lắc lắc tay.
Hệ thống : "..."
"Đến cảnh quay của Triêu tiểu thư và Nhạc tiểu thư rồi." Trợ lý đạo diễn đi vào thông báo, nhìn thấy bên cạnh cô không có một ai, ông cũng hiểu rõ là cô bị xa lánh trong đoàn phim, rất tiếc là ông không giúp gì được, giới giải trí trước giờ luôn vậy.
Đạo diễn vẫn còn khá trẻ, hắn ôn hòa mà nhắc nhở từng chi tiết trong cảnh quay hôm nay, hắn cũng không vì scandal của cô mà khó chịu, chỉ nhắc cô nhường Nhạc Thư một chút, dù gì cô ta cũng là nữ chính của bộ phim.
Vân Yến gật gù, khóe miệng hơi cong, cô sẽ nhường nữ chính...!trước dấu ba chấm là nói xạo.
"Action."
Nhạc Thư vui vẻ đi quanh hồ, đôi mắt trong vắt không chút tạp chất tò mò nhìn xung quanh rồi cúi người xuống, dùng tay vọc nước.
Ngay lúc đó Vân Yến đi đến, cung nữ liền lợi dụng cơ hội mà đẩy Nhạc Thư xuống, sau đó la to.
"Cứu, cứu Tô phi tần, Thẩm tướng quân đẩy Tô phi tần xuống rồi huhuhu....!Cứu với." Cung nữ vờ lo lắng, chạy xung quanh kêu cứu.
Vân Yến : "..." Tại sao cung nữ đó không kéo nữ chính lên mà lại chạy xung quanh kêu cứu nhỉ?
Cảnh Mộ Hàn từ xa đi đến, kéo Nhạc Thư lên bờ, đau lòng mà vuốt ve khuôn mặt tái nhợt vì ngâm nước lạnh của cô ta.
"Thẩm tướng quân! Ngươi được lắm." Cảnh Mộ Hàn rít gào, giọng nói tức giận.
"Hoàng thượng, trời có mắt, ta không làm những việc hạ lưu như thế này." Vân Yến cụp mắt, một bộ ta sẽ không khuất phục.
"Thẩm tướng quân, ngươi đẩy nữ nhân của trẫm xuống hồ, lại ngang bướng mà nói lý?" Hắn dùng một tay nhẹ nhàng ôm Nhạc Thư vào lòng, tay còn lại vươn lên định tát cô thì bị cô giữ lại.
"Hoàng thượng, trời cao linh thiêng, nếu ta không làm sẽ có ba đạo sấm, còn nếu ta làm sẽ có năm đạo sấm." Cô siết chặt tay hắn, mắt hơi híp, khí thế của một đại chiến thần đè bẹp tất cả mọi người ở trường quay, ai cũng nín thở mà xem.
"Rầm...!Rầm...!Rầm." Ba đạo sấm trên trời đồng thời vang lên.
Mọi người : "..."
"Cut, làm tốt lắm." Đạo diễn trẻ tuổi hài lòng vỗ tay.
"Đạo diễn, không có cảnh này trong kịch bản." Nhạc Thư không cam lòng lên tiếng.
"Đây gọi là sáng tạo, làm thêm điểm nhấn đó." Cảnh Mộ Hàn gật đầu tán thưởng, lúc nãy hắn cũng bị khí thế của cô đè ép, may là đạo diễn đã cut nếu diễn tiếp thì hắn sẽ \*NG.
Tay hắn cũng hơi đau, sức lực của Triêu tiền bối thật lớn.
"Nhưng không ngờ lúc Triêu ảnh hậu nói câu đó lại vô tình có sấm, trùng hợp đến bất ngờ." Đạo diễn trẻ cảm thán.
Vân Yến không biết lấy từ đâu ra cây dù, một mình tự che chắn : "Sắp mưa rồi, mọi người cẩn thận." Vừa nói xong, mưa đã ập xuống.
Người chạy tán loạn, chỉ có một mình cô là thanh thản về phòng nghỉ của mình.
Vừa về phòng nghỉ đã thấy bộ mặt hầm hầm của Mạc Phàm.
"Triêu Nhan! Cô làm ơn biết điều một chút đi, đừng đâm đầu vào rắc rối, mau quay video xin lỗi Nhạc Thư." Mạc Phàm hét to, đạp cái bàn bên cạnh khiến nó gãy mất một cái chân.
"Tại sao?" Cô nhướng mày, không lẽ cảnh lúc nãy có người quay lén?
Mạc Phàm mở video lên, xác thực là cảnh Nhạc Thư bảo vệ đám nhân viên lúc nãy, phần bình luận chắc đều là fan não tàn của nữ chính rồi.
Thư Thư của ta là nhất : Bà nó, Thư Thư của ta tốt như thế lại gặp trúng mụ điên.
\-\-\-\> Triêu Nhan là nữ thần của ta : Nói ai điên? Đoạn video quay có đoạn cuối còn đoạn đầu không rõ, khi nào có đầy đủ rồi mắng nha.
Tiểu Thư Thư đáng yêu : Triêu ảnh hậu quá