"Triêu tiền bối, chị rốt cuộc là có nghe em nói không?" Nhạc Thư cắn môi, quật cường nhìn cô.
"Có."
Ngay lúc đấy, thấy Cảnh Mộ Hàn đang đi đến Nhạc Thư nhân cơ hội này mà tự mình làm mình té ngã.
"Á, Triêu tiền bối, tại sao chị lại làm như thế?" Cô ta la một cái, xong rồi dùng bộ mặt ai oán hướng về phía cô.
Vân Yến \- đang ăn chocolate : "???"
"Triêu tiền bối, tôi không ngờ chị lại thiếu kinh nghiệm như thế, làm vậy sẽ khiến bộ phim chậm tiến độ quay." Cảnh Mộ Hàn liếc cô, nhẹ nhàng nâng đỡ Nhạc Thư lên.
Vân Yến gật gù, thì ra mình bị nữ chính chơi, lo ăn chocolate quá nên không để ý.
Cô đứng lên, kéo tay Nhạc Thư ra khỏi lòng Cảnh Mộ Hàn rồi dùng sức đẩy ngã cô ta.
"Bây giờ chị đây mới đẩy ngã cô ta nha." Cô đúng đắn nói.
"Mà Cảnh đàn em này, khi nào chị đây có nhiều tiền, chị sẽ cho em mượn tiền đi khám mắt nhé." Vân Yến vẫy tay đi mất.
Cảnh Mộ Hàn bất ngờ lẫn tức giận không thôi, các nhân viên và đạo diễn chạy đến đỡ Nhạc Thư đi nghỉ ngơi, họ chắc chắn sẽ không nói gì trước mặt cô, chỉ nói sau lưng thôi.
Nhạc Thư bị cô làm trật chân vì vậy cảnh quay có cô ta tạm thời không quay, chỉ quay cảnh cô với Cảnh Mộ Hàn.
"Hoàng thượng, một đời Thẩm Nghi ta phục vụ cho ngài, không có gì hối tiếc chỉ tiếc rằng không cho ngài biết được tình cảm của mình." Vân Yến ngã xuống mặt cỏ gượng cười, nước mắt dần chảy ra, máu từ bụng cô chảy càng nhiều.
"Thẩm tướng quân, cảm ơn ngươi, cũng thật xin lỗi ngươi." Cảnh Mộ Hàn cụp mắt, lạnh lùng bước qua cô để tiếp tục chiến đấu.
Cô nhắm mắt, tay dần buông lỏng thanh kiếm, hơi thở cũng ngưng trệ.
"Cut.
Tốt lắm, hôm nay đến đây thôi." Đạo diễn trẻ tươi cười nhưng thực chất đang thở phào nhẹ nhõm, quay tổng cộng cả ba mươi lăm cảnh quay rồi, chỉ có cảnh này là ổn nhất, không bị NG.
Cảnh Mộ Hàn nhìn Vân Yến, hắn biết là cô cố ý khiến hắn NG, thật là một người quá đáng, còn dám mỉa mai hắn.
Vừa dứt lời, Vân Yến đã bật người dậy, về phòng hóa trang, thay đồ rồi bắt taxi trở về căn hộ.
"Triêu ảnh hậu quá vô lễ đi." Đám nhân viên xì xầm với nhau.
"Diễn hay, diễn giỏi nhưng tính cách thì tệ hại."
"Không giống như chị Nhạc, hiền lành, tốt bụng."
Nhạc Thư vừa đi ra phòng nghỉ đã vô tình nghe được, ánh mắt cô ta đầy tự mãn.
Cảnh Mộ Hàn vỗ vai cô ta, cười dịu dàng : " Thư Thư, em có muốn đi ăn tối với anh không?"
"Được ạ Cảnh tiền bối." Nhạc Thư nở nụ cười trong trẻo tinh nghịch nói.
"A..." Cô ta vô tình mà nhào vào lòng Cảnh Mộ Hàn.
"Em xin lỗi, chân em hơi đau...thế nên tiền bối..." Nhạc Thư ngượng đỏ mặt, lắp bắp xin lỗi.
"Không sao, đi thôi, anh đỡ em đi." Cảnh Mộ Hàn lắc đầu, trong con ngươi đen nhánh có vài phần cưng chiều.
"Vâng vâng ạ." Cô ta lí nhí nói, cả người dính sát vào Cảnh Mộ Hàn.
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
"Triêu Nhan, tôi sẽ không làm quản lí của cô nữa." Mạc Phàm gằn giọng, ánh mắt toàn sự khinh thường.
Vân Yến gật đầu, tên này thích hợp làm người chửi thuê hơn, không làm quản lí nữa là một ý kiến hay.
"Cô tự lực cánh sinh đi, tôi còn rất nhiều nghệ sĩ dưới trướng cần tôi dẫn dắt." Mạc Phàm cười lạnh, nữ nhân ngu ngốc, để xem khi hắn đi rồi cô sẽ xoay sở kiểu gì.
Sau đó hắn bỏ đi thật.
Đồng thời Vân Yến lại trở thành hotsearch trong ngày, là do có người quay video lúc Nhạc Thư bị ngã mà theo góc quay của người đó thì xác thực là cô đẩy ngã.
Bình luận :
Thỏ con không ăn cà rốt : Ảnh hậu Triêu Nhan lại ghen tị với tiểu hoa đán? Lại cố tình ép tiểu hoa đán? A tính cách như phân cẩu, Triêu Nhan cút ra khỏi giới giải trí.
Nhan Nhan của chúng tôi : E hèm, theo như tôi thấy lúc đầu là Nhạc Thư của các người tự mình ngã sau đó đổ lỗi cho chị Nhan của chúng tôi khiến anh Cảnh đây mắng chị, chị Nhan của