Edit: Miểu
- ------------
Bên này Tống Trình cùng Bạch Trà không ai chịu nhường ai, khiến cho cục diện lâm vào giằng co.
Vào lúc này Trương trợ lý nhận được một cuộc điện thoại, hắn bỏ qua ánh mắt chế nhạo bên kia, áp lực rất lớn đi lên phía trước vài bước, "Tống tổng, Lạc tiểu thư bỗng nhiên té xỉu, hiện tại đang nằm ở bệnh viện."
Tống Trình dừng lại, hắn cũng thèm không lo chuyện của Tống Tuyên.
Nhanh chóng buông tay ra rồi vội vàng nói với trợ lý: "Mau đi bệnh viện."
Sau khi đi được hai bước, Tống Trình như mới nhớ ra điều gì, hắn quay đầu lại nhìn Bạch Trà, đôi mắt khẽ híp lại, "Bạch Trà, nếu cô còn có một chút lương tâm, thì cách Tống Tuyên xa một chút."
Dứt lời hắn liền lên xe, chiếc xe cũng rất nhanh rời đi.
Bạch Trà cũng không có tức giận bởi lời cảnh cáo của Tống Trình trước khi đi.
Việc anh ta có thể nói ra những câu như vậy, thì chứng tỏ anh ta đã bị cô chọc giận rồi rồi, từ điều đó thì cô đã thắng.
"Chị đừng nghe anh ấy."
Bạch Trà nhìn về phía người vừa lên tiếng.
Tống Tuyên cúi người thấp xuống, ở bên tai cô nhỏ giọng thì thầm: "Chị có thể ở gần em một chút."
Bạch Trà đột nhiên cảm thấy bên tai nơi đó có một loại cảm giác tê tê dại dại.
Cô buông lỏng bàn tay vẫn đang nắm trên cánh tay của hắn ra, rồi bước sang bên cạnh một bước, "Đã đã khuya, em về nghỉ ngơi sớm một chút."
Trông hắn có chút mất mát, ánh sáng trong đôi mắt cũng ảm đạm xuống không ít, nhưng hắn vẫn ngoan ngoãn gật gật đầu, nói một tiếng: "Được."
Chờ Bạch Trà lên trên xe, Mai Du Tâm đã gấp không chờ nổi hỏi: "Sao lại thế này, tên Tống Trình kia tại sao bỗng nhiên bỏ đi rồi?"
Lúc cô đang xem kịch còn tính toán chờ đến lúc Bạch Trà không chống đỡ được nữa, thì cô sẽ đi tới.
Nhưng ai ngờ kết quả lại là Tống Trình xuống sân khấu trước, mất cả hứng.
Bạch Trà nói: "Hình như là Lạc Tô Tô nhập viện."
"Tớ còn đang nghĩ không biết việc gì có thể làm vị Tống tổng rời đi khẩn trương như vậy, thì ra là Lạc Tô Tô." Mai Du Tâm lại liếc mắt nhìn thân ảnh không còn rõ ngoài cửa sổ xe, nói với Bạch Trà: "Cậu em trai kia so với tên anh trai thì đáng yêu hơn nhiều."
Bạch Trà vô thức sờ sờ vành tai của mình, gật đầu đồng ý nói: "Đúng vậy, đúng là đáng yêu."
- ----
Bệnh viện tốt nhất thành phố, trong một phòng bệnh bầu không khí không được tốt cho