Ba ngày sau.
"Tiểu chủ nhân, thần giới hình như mất sạch kiên nhẫn rồi, bọn họ hiện đang cử người xuống muốn xử lý cô đó."
Khi Hạ Kỳ Như đang nằm lười trên ghế sưởi nắng, Tiểu Hắc chợt bay đến chỗ cô sốt ruột nói.
Nó chỉ là linh thức, đánh quái thì nó làm được, nhưng còn đánh thần? Hic, nó còn muốn sống lâu thêm chút nữa.
Tiểu Hắc nói xong thấy cô vẫn nằm trên ghế liền quay lại quấn lên cổ tay cô.
Thôi kệ đi, có sống cùng sống có chết cùng chết.
Cứ coi như nó là một thuộc hạ mù quáng trung thành vì tiểu chủ nhân của mình đi.
Lại nói mặc dù Hạ Kỳ Như chỉ ăn không ngồi rồi nhưng cả người cô lại không lên cân chút nào, ngược lại càng ngày càng gầy, xương cổ tay, cổ chân đều lộ rõ, làn da cũng trắng như người sắp chết.
May mắn thay ấn đường chưa chuyển màu đen, gương mặt cùng dáng người vẫn có thịt cũng chưa đến nỗi gầy trơ xương, nếu không chắc nó cho người chuẩn bị sẵn phần mộ cho cô mất.
Không, bây giờ nó nên gọi điện đặt sẵn rồi mới đúng.
Thần giới đã tìm đến cửa rồi cơ mà.
Trong lúc Tiểu Hắc đang nghĩ xem nên xây mộ cho chủ nhân của mình ở đâu cho hợp phong thủy, tiểu chủ nhân của nó lại lấy điện thoại ra xem lịch, sau khi xem xong liền cảm thán.
"Ôi, mình đã đến đây được ba tháng rồi cơ à.
Nhanh thật đấy."
"..."
Còn nhanh sao, tiểu chủ nhân, cô sắp lập kỷ lục làm người chết sớm nhất trong lịch sử xuyên qua các thế giới của mình rồi đấy!!!
Tiểu Hắc còn không hiểu tiểu chủ nhân nói vậy là có ý gì thì bao quanh căn biệt thự đột nhiên bị mây đen giăng kín.
Là người của thần giới đến rồi sao?
Tiểu Hắc cẩn thận kiểm tra luồng năng lượng kia một lát, lập tức phủ định ngay lập tức.
Không.
Không phải bọn họ.
Luồng năng lượng này là của ác quỷ, hơn nữa cột đen kia đang dần di chuyển đến phòng của Nguyên Khôi.
Nó đang muốn bắt cậu ta.
Hạ Kỳ Như cuối cùng cũng không nằm im một chỗ nữa.
Cô giơ tay lên, vẽ lên bầu trời một trận pháp kỳ lạ, Tiểu Hắc không hiểu cô đang vẽ cái gì, nhìn chẳng khác nào gà bới cả.
Nhưng mà cái trận pháp tưởng chừng giống như gà bới kia lại rất có hiệu quả.
Luồng khí đen kia vừa thấy trận pháp liền lập tức lùi lại, nhưng nó không tan biến ngay mà di chuyển đến một nơi khác.
Điều này khiến Hạ Kỳ Như nảy sinh nghi ngờ.
Vì sao lại nó lại không biến mất mà đi về bên đó.
Mỗi thế giới không phải chỉ nên tồn tại một người thôi sao?
Hạ Kỳ Như quay người đi lên phòng kiểm tra tình trạng của Nguyên Khôi.
Đúng là người này rồi, linh hồn ở thế giới này cũng không có dấu hiệu bị chia đôi, vậy chuyện gì đang xảy ra? Lẽ nào ở thế giới này còn tồn tại một luồng thần thức khác của hắn?
Hạ Kỳ Như quay người nhìn luồng khí màu đen kia, cuối cùng vẫn cắn răng đuổi theo nó.
Bất kể nó muốn hại ai cũng không thể, bốn phần thần thức còn lại của Quỷ Vương cô thầu rồi.
Một phần cũng không thể thiếu.
...
Hạ Kỳ Như nghìn lần không ngờ tới thế giới này lại tồn tại tới hai thần thức Quỷ Vương.
Cô càng không ngờ tới phần còn lại là là Đức Tuấn, cũng may lúc cô đến hắn vẫn còn chống cự được, mà luồng khói đen kia nhìn thấy cô liền lập tức bỏ chạy.
Mặc dù bây giờ cô bị tước đi một phần năng lực, nhưng nếu chạm vào cô nó vẫn sẽ chết.
Thay vì ăn được một miếng thịt ngon nhưng phải lấy mạng ra đền, nó thà nhịn đói còn hơn.
Chạy, chạy thôi.
"Mẹ kiếp, tôi còn tưởng cô thật sự bỏ mặc mọi chuyện rồi chứ?"
Đức Tuấn nhìn thấy cô liền thở phào nhẹ nhõm, gánh nặng trong lòng cuối cùng cũng được cởi bỏ.
Hạ Kỳ Như bắt được trọng điểm trong câu nói của hắn liền nói.
"Anh biết tôi là ai sao?"
"Cô là Hạ Kỳ Như, đúng không?"
Đức Tuấn nhìn cô với vẻ mặt tràn đầy hy vọng còn Hạ Kỳ Như thì sững sờ nhìn hắn.
Làm sao anh ta biết được tên thật của cô?
Cho dù phát hiện cô em gái hờ của mình đã thay đổi cũng không thể ngay lập tức biết được tên cô được.
Nói cách khác, trừ thần chết ra không ai có thể nhìn được linh hồn thật sự của cô, mà người này vốn không phải là thần chết, hắn chỉ là một người bình thường mà thôi.
Đức Tuấn nhìn ra thắc mắc trong lòng cô, vì thế liền nhanh chóng giải thích.
"Thực ra tôi có thể đọc được sổ sinh mệnh của cô."
Hạ Kỳ Như vẫn nhìn hắn chăm chú, vẻ mặt càng thêm lạnh.
"Nhưng không thể đọc được tên của tôi được."
Đức Tuấn thấy đã đến bước này cũng không cần giấu diếm gì nữa.
Hắn ngay lập tức thành khẩn nói hết tất cả mọi chuyện với cô.
"Tôi biết.
Nhưng có người nói với tôi chỉ cần gặp được một cô gái có sợi vải đen buộc ở trên cổ tay, khiến ác quỷ gặp ở đâu liền sợ ở đấy thì chính là cô.
Tôi đọc sổ sinh mệnh của cô chỉ để giúp cô đi theo con đường đã vạch sẵn trong đó mà thôi."
"Là ai?"
Là ai lại muốn cô đi theo con đường đã định sẵn.
Người của thần giới sao?
"Tôi không biết, anh ta không nói tên.
Anh ta chỉ nói nếu giúp cô tôi sẽ không chịu kết cục chết thảm ở tuổi 25."
Lúc đó Đức Tuấn cũng không muốn tin đâu, nhưng khi anh ta giúp hắn thay đổi cuộc đời, hắn liền tin rồi.
Đức Tuấn từ nhỏ đã rất xui xẻo.
Mẹ hắn sinh hắn ra vì muốn