Âm giới, phòng nghỉ số 23.
- đại nhân, sao ngài không đến thẳng thư viện ở Âm giới cho tiện lợi?
Thần chết số 23 bất đắc dĩ nói, ngày nào cũng đến lấy sách, người canh gác thư viện sắp nhẵn mặt với hắn luôn rồi.
- lười.
Hạ Kỳ Như tùy tiện bịa một cái lý do, nguyên nhân chính chính là, ừm, cô đang trốn Diêm Vương.
Diêm Vương hẳn nghĩ rằng cô vẫn đang ở thế giới thứ ba lại thấy là do hắn đẩy cô vào nên không dám nói sự thật mà bịa một cái lý do để hợp lý hóa sự biến mất của cô, thế nên Hạ Kỳ Như mới có thể an an ổn ổn ngồi đây mà không bị ai phát hiện.
- đại nhân, vậy chừng này đủ chưa? Nếu chưa đủ để ta đi lấy tiếp.
Số 23 bắt đầu nịnh nọt, Hạ Kỳ Như phẩy tay.
- không cần đâu, ta tìm thấy rồi.
Cô nói xong liền vẽ lên không trung một lá bùa, xong xuôi liền gọi Tiểu Hắc từ nhẫn không gian ra.
- Tiểu Hắc, nhảy vào đấy đi.
Nhất định phải cho con hàng này nói chuyện được, chứ cứ bất đồng ngôn ngữ thế này mệt tim lắm.
Trước đó nó có lẽ đã nhắc nhở cô về Cảnh Thiên, nhưng mà bởi vì không hiểu ý nhau nên cuối cùng cả hai lại vô tình tạo ra một Cảnh Thiên phiên bản hắc hóa level max.
Tiểu Hắc hơi do dự một chút rồi cũng bay vào nơi Hạ Kỳ Như chỉ.
Hạ Kỳ Như lúc còn sống đã là cao thủ dùng bùa rồi, nói gì tới lúc chết, năng lực chỉ có lên không có xuống, thế nên ngay lúc này cô cực kỳ tự tin.
- nào, gọi mẹ thử coi.
Bùm.
Kết quả bị khói quạt cho ngu cả người, mà Tiểu Hắc thì vẫn như cũ.
Không nói được.
Hạ Kỳ Như: "..."
Không sao thất bại là mẹ thành công, tiếp tục.
Tiểu Hắc: "..."
Tiểu Hắc thấy Hạ Kỳ Như dây dưa ở nơi này đã lâu liền trực tiếp cuốn lấy hồn cô bay thẳng vào cổng không thời gian.
Hạ Kỳ Như: "..."
Rồi mày là chủ hay tao là chủ hả?!?
À, vừa nhớ ra mình chỉ là dân làm thuê.
"..."
...
Hạ Kỳ Như vừa xuyên tới đã rơi tõm xuống một con sông.
Hạ Kỳ Như: "..." Dmm, vì sao vừa đến đã cho rơi sông?????
Bà không biết bơi mà!!!!!!!!!
Tiểu Hắc đâu mau cứu bà nhanh lên, bà sắp chết đuối rồi!!!!!!
Tiểu Hắc thấy Hạ Kỳ Như sắp ngỏm thật mới vội vã vớt người lên.
Khụ...khụ...
Hạ Kỳ Như vừa lên bờ đã ho sặc sụa, mũi bị nước tràn vào xót kinh khủng.
Chưa đợi cô hồi sức Tiểu Hắc đã hất cô lên thảm đen bay thẳng lên trên vách núi kia.
Mà trên đó đang diễn ra một cuộc chiến khốc liệt, đao kiếm phi tiêu bay tùm lum.
Hạ Kỳ Như: "..." Tiểu Hắc mày ra đây cùng bà nói chuyện nhân sinh ngay!!!!!
Tiểu Hắc: "..." Tiểu chủ nhân đi cứu người đi, nếu không ngài lại nhặt được một Cảnh Thiên phiên bản hắc hóa đó.
Tiểu Hắc vốn định diễn tả để cô hiểu nhưng ai biết nó vừa uốn éo thoát ra khỏi Hạ Kỳ Như thì cô lại bắt lấy nó chứ, hai mắt còn sáng rực lên.
- Tiểu Hắc, nói lại cho mẹ nghe coi?
Tiểu Hắc: "..." Tiểu chủ nhân đi cứu người nhanh lên, cô còn lải nhải lung tung nữa thật sự sẽ nhặt được ma vương đã hắc hóa siêu hung dữ siêu độc ác đấy!!!!
Hạ Kỳ Như: "..."
Quả nhiên là nghe được rồi, tuyệt vời!!!!
Hạ Kỳ Như vui sướng xong thì nhìn chiến trường phía trước mặt hơi mếu.
"Tiểu Hắc, mày xác định một sinh viên bình thường như tao có thể đi cứu người?"
"Có thể, tiểu chủ nhân hãy tin vào chính bản thân mình."
"Được."
Con trai đã tin tưởng bản thân như thế, cô thân là mẹ nó sao có thể làm con mình thất vọng được.
Tiểu