Edit by Vân Hi
Bên trong Bắc Định Vương phủ.
A Chiêu mặc hoa phục lộng lẫy, được thị nữ nâng hạ, nàng từng bước một đi đến cửa chính.
Bước đi của nàng rất vững vàng, bộ diêu trên mũ phượng hơi hơi đong đưa, rực sáng như lửa.
Triệu Dận khắc chế xúc động muốn tiến lên, vẫn không nhúc nhích đứng một chỗ, nhìn nàng đi tới trước mặt mình.
"Thái Tử điện hạ." A Chiêu hơi hơi khom lưng.
Triệu Dận tiến lên một bước, nắm lấy tay nàng, ngăn cái lễ này lại.
"Chiêu Chiêu, ta tới đón nàng."
A Chiêu chớp chớp mắt, dưới ánh mắt mong đợi của Triệu Dận, nhỏ giọng nói một câu: "Cái phát quan này nặng quá."
Triệu Dận: "......"
Hắn không nhịn được mà bật cười.
Lại cảm thấy bộ dáng này mới chính là Chiêu Chiêu, vĩnh viễn là cái kiểu cổ linh tinh quái không giống người thường.
Hắn nắm tay A Chiêu, xoay người nhìn Bắc Định Vương.
Bắc Định Vương gật đầu với hắn.
"Chúng ta đi thôi." Triệu Dận nói.
A Chiêu gật đầu, đang muốn cất bước đi thì đột nhiên bên hông bị căng chặt lại, tầm mắt vừa chuyển —— nàng vậy mà bị Triệu Dận chặn ngang ôm lên.
A Chiêu kinh ngạc một chút, phục hồi lại tinh thần rồi nhìn Triệu Dận: "Chàng......"
Triệu Dận cười khẽ: "Ta muốn ôm nàng."
"Ta muốn cho người trong thiên hạ biết, Thái Tử và Thái Tử Phi, phu thê tình thâm."
Bên trong đám người vây xem từ xa truyền đến tiếng kinh hô.
Rất rõ ràng, hành động này của Triệu Dận có thể nói là kinh thế hãi tục, vượt ra ngoài dự kiến của mọi người.
A Chiêu giả vờ trừng mắt nhìn hắn một cái, chỉ là, khóe miệng lại mỉm cười, mãi cho đến khi được Triệu Dận bế lên xe, vẫn chưa có hạ xuống được.
Cảm giác được người nâng niu cẩn thận như vậy, thật thích.
Đội ngũ mênh mông cuồn cuộn đã chiếm phân nửa cái Yến Đô, khiến cho nhiều nữ nhi nhà người ta ngưỡng mộ, cũng không biết đã làm chấn kinh bao nhiêu đôi mắt.
Đông Cung.
Tòa cung điện này mấy chục năm cũng chưa từng có chủ, vậy mà bên trong vẫn đẹp đẽ, quý giá như mới.
Mỗi một ngày, nó đều dùng tư thế tốt nhất để chuẩn bị nghênh đón chủ nhân mới của mình.
Mà hôm nay, tòa Đông Cung đã yên lặng mấy chục năm nay, rốt cuộc cũng chờ được chủ nhân của nó tới.
A Chiêu đứng trên mặt đất, tổng quản Đông Cung cùng những cung nhân khác đã sớm chờ ở một bên.
Hơn hai trăm người cuồn cuộn hành lễ với hai người.
Triệu Dận lôi kéo tay A Chiêu, đi vào.
"Nếu